Nhật Ký Chăn Rau – Phần 19 – Botruyen

Nhật Ký Chăn Rau - Phần 19

Chap 53
Cửa mở, là bọn thằng C và mấy đứa nữa trong lớp tôi, mỗi đứa xách theo 1 túi lỉnh kỉnh đồ ăn, cùng lúc đó A vẩu dưới bếp chạy lên mồm vẫn ngồm ngoàm.
– đại ca dậy rồi ah, tưởng tnao hóa ra yếu xìu hehe
– mày lại a bảo. tôi vẫy nó lại gần.
Thằng quỷ biết có biến rúm.ró người lại bước về phía tôi với bộ dạng cảnh giác, tôi cố làm vẻ bình tĩnh nói thầm vào tai nó.
– có vụ gì đấy?
Thằng cờ hó nghe xong có vẻ vui mừng vì k bị ăn đòn, hào hứng đáp.
– nhậu tiếp anh ạ, làm trận tới bến đi. Thằng A đáp rồi cho tay vào mút nhìn phát tởm, rồi nó lêt ra cửa soi mấy túi đồ ăn 1 cách thèm thuồng.
Phải nói rằng lớp tôi là tập hợp toàn siêu nhân diệt mồi với khả năng quét sạch bàn nhậu chỉ trong 1 nôt nhạc, rồi ngồi uống rượu sếch vs nhau cũng vui rồi, tôi từng là thần tượng trong bữa.nhậu vì có hai ẻm xinh đẹp ngồi cạnh, 1 ẻm rot rượu còn 1 ẻm gắp thức ăn tì tì vào bát.
Hôm đấy lại khác… 1 trận nhậu mà đứa nào.cũng mang trong mình tâm trạng, có lẽ đây là lần cuối chúng tôi ngồi với nhau, it ra là sau nhiều ngày xa cách nữa, và trong bữa nhậu hôm ấy thằng chủ trò như tôi chẳng còn tâm trạng nào mà pha trò…
– thôi uống đi, con gái k uống dc thì uống nước ngọt nhá, tự nhiên đi đm. Thằng C cau có nâng chén rượu chìa ra phía mặt tôi
Tôi thở dài nặng nhọc nâng chén rượu làm 1 hơi hết sạch, sao rượu hôm nay lại đắng và khó trôi vậy? liếc qua T bắt gặp ánh mắt em cũng đang nhìn về tôi rồi vội vàng quay đi ngại ngùng…
– chúng mày đào đâu ra mấy cái này đấy. Tôi chỉ vào chỗ thức ăn trên mâm hất hàm hỏi thằng C.
– hốc đi, bố ăn cướp về đấy, đm. Thằng C gắt rồi ôm chén rượu lên hớp 1 hơi khệnh khạng chống đùi nói tiếp.
– mọi người góp vào đấy, mỗi đứa 50 cành
– ờ thế để tao góp. tôi đáp rồi vớn cái quần dài
– khỏi, tao lấy rồi. Thằng C cười ha hả đáp lại trước hành động của tôi.
– cái đệt, ăn trộm hả, bố phạt chết cụ mày, uống đi. Và thế là bài ca phạt rượu, chém gió lại nổi lên. Từ chuyện nay có thằng lớp I say quá ôm cột cờ hát nghêu ngao, hay chuyện thằng N lớp B tỏ tình vs sịt bị troll, rồi chuyện ông thầy yêu quý bị thả vào bể nước v.v. Tất cả quên đi cái nỗi buồn khi sắp chia tay, mà chỉ còn lại tình bạn, nụ cười và niềm vui ở lại.
Lát sau bác S đi đánh bài về cũng góp vui, cả lũ lại mơ màng nghe bác kể về Trường Sơn, về bộ đội về giặc Mỹ. Đứa nào đứa đấy há hốc mồm ra nghe, mấy đứa con gái nghe đến đoạn ma rừng thì xúm lại ôm lấy nhau mặc cho trời nóng tháng 5 chảy cả mỡ. Lúc ấy T ngồi phía cạnh tôi và chuyện bất ngờ xảy ra.
Bác S vẫn kể, bằng cái giọng đều đều hòa lẫn tiếng ve râm ran bẻn ngoài “tối hôm ấy đến lượt bác đi tuần, qua gốc cây hôm thằng Mỹ đen chết ở đấy thì bỗng…” chưa hết câu, điện phụt tắt, cả gian phòng tối om và mấy đứa con gái la hét om sòm. Tôi chưa kịp định thần thì có ai đó ôm chầm lấy tôi rồi siết chặt, qua làn vải mỏng manh tôi cảm nhận rõ ràng cơ thể ấy đang run lên như chú mèo mới ngã vào nước lạnh, vòng tay siêt lấy tôi như sợ tôi chạy mất,hoặc bỏ ra sẽ mất tôi mãi mãi vậy. Tôi nhẹ nhàng đặt 1 tay lên mái tóc người đấy, vuốt 1 cách nhẹ nhàng, rồi tay kia cố nắm lấy bàn tay đang lạnh ngắt bên sườn tôi, hy vọng nó trấn an dc người đấy.
– bật đèn điện thoại lên. Giọng th C oang oang.
Tức thì mấy chiếc điện thoại cùng sáng đèn lên 1 lúc, rồi bác S chạy ra ngoài thắp cây nến lên. Ánh sáng yếu ớt từ cây nến làm hiện lên khuôn mặt của T, vớ đôi mắt nhắm chặt cùng vòng tay đang ôm tôi.
– T, không có gì đâu, mọi chuyện qua rồi,.có điện rồi này.
T k đáp, vòng tay càng ôm.chặt tôi hơn, tôi lại tiếp.
– thôi bỏ ra nào, k có.chuyện gì đâu. A hứa đấy.
Thực ra lúc đấy suy nghĩ của tôi đơn thuần chỉ là do T sợ ma thôi, nhưng sau này đọc nhật ký tôi mới biết chuyện đó cũng có 1 phần là do tôi gây ra.
T từ tờ mở mắt.nhìn xung quanh, rồi e ngại rụt người lại cúi gằm xuống chiếu.
– đm A vẩu sợ quá đái ra quần chúng mày ơi.
Giọng đứa nào đó vang vang trong góc tối, tức thì mấy cái đèn pin điện thoại chĩa vào chỗ A vẩu, quả thật là quần nó và chỗ nó có vũng nước thật, mặt thằng bé thộn lại rồi phi ra ngoài giếng vội. Bọn tôi dc mẻ cười đau bụng mà quên đi chuyện T lúc nãy, còn thằng C lại cười bí hiểm, chắc.nó nghĩ k ai biết âm mưu của nó.
Lát sau có điện, bọn tôi dọn dẹp rồi chia ra các ngả về nhà, Nhung dắt xe của em ra cổng rồi nói vọng lại
– anh V đưa T về nhé, em đi mua ít tài liệu.
– ơ này N, đợi tớ với. T với theo nhưng N đã lên xe đi mất cùng tiếng cười khúc khích.
– đại ca đưa đại tẩu về đi, bọn e đi làm vài trận đã hehe. Thằng A vẩu nói rồi rồ ga con xe dream chở mấy thằng còn lại phi theo hướng quán nét.
Còn tôi với T, 2 đứa cứ đứng thừ ở cổng nhà bác S rõ lâu k nói câu nào, phải tầm 5p tôi mới dám lên tiếng 1 câu cộc lốc.
– về đi. rồi ra hiệu cho em lên xe mà chẳng dám.quay đầu lại nhìn.
Tôi đưa T về trên con đường quen thuộc, con đường ngày xưa tôi đưa em về lần đầu, con đường nơi em liều mình ôm khúc cây đánh lại bọn du côn để cứu tôi, con đường rộn tiếng cười vui và bao.kỷ niệm của 2 đứa. Và bây giờ, tôi đưa em về như bao ngày xưa ấy nhưng tĩnh lặng và nhẹ nhàng, chỉ còn tiếng xình xịch của máy hút cát dưới sông, tiếng ve râm ran trên ngọn cây, và tiếng cười đùa của ai đó vụt qua trong giây lát.
– gần tới nhà em rồi nhỉ. Tôi nói khi cách nhà em chỉ tầm 100m
– dạ. T đáp nhỏ rồi lại im lặng.
Tôi đưa em về đến cổng thì gặp mẹ em đã đứng đó từ bao giờ, trông thấy tôi nét mặt có vè k dc vui lắm.
– chàu chào cô ạ. Tôi xuống xe lễ phép chào.
– k dám. Mẹ T đáp giọng điệu khinh khỉnh rồi quay sang lườm T.
– chị giỏi nhỉ, liên hoan gì mà giờ này mới vác xác về, chị còn coi đây là cái nhà hả. Rồi quay sang nhìn tôi bằng con mắt coi thường rồi tiếp ” chọn bạn mà chơi, chơi với thứ mèo mả gà đồng để được cái gì” rồi mẹ T quay vào nhà,.T cũng lẽo đẽo theo sau, ánh mắt đượm buồn đưa nhìn về phía tôi.
– em cảm ơn a nhé, a về đi kẻo muộn. Tôi cười tủm rồi gật đầu phóng xe đi thẳng, đến 1 lùm cây cách cổng nhà T k xa liền đứng lại trông theo cái dáng nhỏ của em đi vào nhà mà lòng nặng trĩu.
Rồi từ trong nhà em có tiếng quát tháo, có giọng ai đó chua ngoa, rồi tiếng đổ vỡ và hình như có tiếng thút thít nho nhỏ, nghẹn ngào….