Ngày Hôm Nay Là Tôi – NGÀY HÔM NAY LÀ TÔI Phần 2 – Botruyen.pro

Ngày Hôm Nay Là Tôi - NGÀY HÔM NAY LÀ TÔI Phần 2

* * *

Câu truyện của tôi có lẽ là không đầu và không kết, Ngày Hôm Qua Là Tôi giống như 1 cuốn nhật ký của tôi vậy , những khoảnh khắc tôi cô đơn, tôi không quan tâm nó được ai đọc hay yêu thích không, mà tôi chỉ muốn nói: ” Ngày Hôm Qua Là Tôi ” !

– Tôi muốn nói ngắn gọn nhất về mình, tôi nhút nhát, tôi không xấu trai, tôi giàu cảm xúc, tôi… đơn giản luôn sống giả tạo !

1. BƯỚC TRÊN ĐƯỜNG ĐỜI, CÓ KHI NÀO BẠN DỪNG LẠI NGHỈ VÀ NGHĨ CHƯA ?

****************************************************************************************************

– Sáng sớm hôm nay tôi đang làm việc thì nghe bên cạnh hàng xóm có âm thanh cãi lộn của 2 cụ già, 2 cụ cũng đã trên 60 rồi, trí nhớ của tôi không được tốt cho lắm, các sự việc tôi gặp thì tôi chỉ nhớ những chi tiết ấn tượng thôi, đoạn đối thoại như sau ( tôi sẽ gọi là cụ a và cụ b nhé )

Mới sáng sớm tinh mơ, Cụ B mang một chút đồ ( chắc mấy cái như chuối khô, thuốc này nọ ) qua phơi ở trước của nhà cụ A, nhà ở con hẻm nhỏ trong cái Thành Phố chật trội và lắm khói bụi này ! cụ A dậy thấy thế thì liền nói gì đó với cụ B, mình ở xa quá nên không nghe rõ 2 cụ nói gì, cho tới khi cụ A tức quá liền hét lên:

-” Cái thứ già mà mất dạy ! ”

Cụ B cũng không thua kém đáp trả ngay:

– ” Con đĩ chó ! khốn nạn .”

Hàng xóm vội can hai cụ ra và khuyên cả hai cụ về nhà .

**************************************************************************

Câu truyện chỉ vậy thôi nhưng tôi không có ý bới móc hay phán xét gì về thái độ và cách hành xử của 2 cụ . Mà lúc ấy tôi chỉ khẽ mỉm cười và cảm thấy giữa thành phố này đâu đó còn một chốn bình yên như ở đây !

Nếu bạn đang nghĩ tôi thật điên thì bạn đã sai rồi, bạn hãy quan tâm những chi tiết nhỏ nhất nhé !

– Tôi thấy ở cái tuổi già của các cụ mà còn cãi nhau như con nít vậy thì thật là dễ thương, sau này khi già yếu liệu 2 cụ có còn cãi nhau được như vậy không, các bạn luôn đọc những câu châm ngôn ” Phải biết nghĩ cho tương lai” ,… nhưng có bao giờ các bạn nghĩ cái “Tương Lai” đó là lúc nào chưa, phải chăng nó là ngày mai, ngày mốt, hay năm sau, … Bạn đã nghĩ sai hoàn toàn rồi, Khi bạn đã già yếu, khi bạn làm vụt mất thứ gì đó quan trọng nhất đời mình , bạn sẽ nhận ra, “Tương Lai” chính là bình yên.

Tôi nói vậy cũng không phải là bác bỏ ý kiến của các bạn, cho chúng là sai, Tôi chỉ muốn hỏi các bạn, Các bạn cố gắng vậy, cuối cùng các bạn được gì ?

Bạn cố gắng để cho con cái của bạn tốt hơn ư, bạn cho rằng cuộc sống bon chen, luôn phải mang và nhìn thấy các mặt nạ giả tạo của xã hội ! đó là bạn nghĩ vậy thôi !

Trở lại với câu truyện nhé ! Khi còn trẻ 2 cụ cũng là thiếu nữ, đẹp mê lòng người, nhưng thời gian không để mắt tới ai cả, 2 thiếu nữ ngày ấy thẹn thùng dưới mái trường chờ đợi chàng trai trong long mình tan học ! giờ còn đâu, phải chăng chỉ là 2 người phụ nữ đã quá tuổi, thanh xuân ấy , khi giận hờn bạn bè, khi cãi nhau, chơi đồ hàng,… còn đâu nữa thời đó !

Sau này nếu 2 cụ tới 80 – 90 tuổi , cái độ tuổi gần đất xa trời, bất chợt nghĩ tới ngày hôm nay đã từng ,,, thì bạn đoán xem phán ứng 2 cụ là gì ? Vui, Buồn, Hay hoài niềm về ngày đó ! Câu trả lời bạn hãy tự suy nghĩ nhé ! Hẹn gặp lại các bạn ở những chương ngẫu hứng Hôm Nay Là Tôi nhé

* * *