Lão Ca, Cứu Mạng A! – Chương 1 – Botruyen
  •  Avatar
  • 15 lượt xem
  • 2 năm trước

Lão Ca, Cứu Mạng A! - Chương 1

Gần đây có một tin tức vô cùng chấn động dư luận, đó là thiếu gia của một trong mười đại tài phiệt trong nước, thiếu gia của tập đoàn Đông Tường – Phương Nguyên Tùng, sắp cùng con gái độc nhất của ông trùm nền công nghiệp điện tín Trương Thiệu Hùng – Trương Vũ Liên kết hôn, mỗi ngày trên tivi cùng các mặt báo đều xuất hiện tin tức này.

Cao Vân nhìn kẻ đang có con đường rộng mở trước mắt trong ảnh chụp, vẻ mặt tươi cười anh tuấn của nam nhân lại lộ ra một chút lạnh lẽo, trên gương mặt tuấn mĩ hiện lên một nụ cười đáng sợ. Phương Nguyên Tùng, ngày lành của mày sắp tới rồi, chờ đến ngày mày kết hôn tao nhất định sẽ tặng mày một phần “đại lễ” vô cùng bất ngờ!

Tổng tài xí nghiệp Cao thị – Cao Vân, là một người nổi danh ngoan độc trên thương trường, là một kẻ vô cùng âm hiểm, nổi danh là xảo trá. Tháng trước Phương Nguyên Tùng đoạt đi một khách hàng lớn của Cao Vân, Cao Vân lòng dạ hẹp hòi, từ đó về sau hận Phương Nguyên Tùng đến thấu xương, luôn tìm cơ hội để trả thù hắn.

“Tổng tài, Vũ thiếu gia đến!” Đột nhiên điện thoại vang lên, Cao Vân nghe điện thoại, trong điện thoại lập tức truyền ra giọng nói ngọt ngào của thư ký.

“Cho nó vào!” Trong mắt Cao Vân hiện lên một tia vui sướng, vũ khí bí mật của y đã đến.

“Cao Vân tổng tài, xin hỏi vội vã triệu kiến tiểu nhân như vậy là vì lí do gì đây?” Rất nhanh sau đó, một mỹ thiếu niên bộ dạng vô cùng thanh tú, tầm 15, 16 tuổi đi vào, ánh mắt gian manh có vài phần tương tự như Cao Vân.

“Tiểu Vũ!” Cao Vân lập tức nhiệt tình đứng dậy nghênh đón, kéo đệ đệ ngồi trên sô pha, cười nói: “Em không phải vẫn muốn anh tặng chiếc Ferrari sao? Anh quyết định tặng cho em!”

“Thật sao?” Cao Vũ lập tức cao hứng nói lớn, cậu đã muốn chiếc Ferrari này lâu rồi.

“Đương nhiên là thật!”

“Lão ca, anh muốn em giúp anh làm gì?” Cao Vũ sau khi cao hứng xong, lập tức cảnh giác nhìn anh trai của mình. Thiên hạ không có ai ăn mà không phải trả tiền cơm trưa, anh trai luôn keo kiệt nhất định sẽ không vô duyên vô cớ tặng cậu chiếc xe trên trăm vạn kia, khẳng định chính mình cũng phải trả một cái giá tương tự.

“Không hổ là em trai của anh, thật là hiểu anh!” Cao Vân nâng khóe môi, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng. “Anh có một việc nhỏ muốn nhờ em hỗ trợ!”

“Chuyện gì? Anh tặng em chiếc Ferrari mà em thích nhất, sao có thể là việc nhỏ!” Cao Vũ tò mò hỏi. Cao Vũ tuy rằng còn nhỏ, nhưng cậu không có ngu, ở cùng Cao Vân mưa dầm thấm đất, cậu so với đám bạn cùng trang lứa khôn khéo hơn nhiều.

“Em chắc cũng biết Đông Tường thiếu gia Phương Nguyên Tùng nhỉ!” Cao Vân không đáp hỏi lại.

“Nghe nói qua!” Cao Vũ gật đầu, Phương Nguyên Tùng ở xã hội thượng lưu vô cùng nổi danh, ngoại trừ hắn là kẻ ngạo mạn và gia thế bối cảnh, nổi danh nhất là tình sử phong lưu của hắn. Nghe nói hắn vô cùng thích tán gái, cơ hồ cùng với toàn bộ phu nhân, thiên kim tiểu thư của xã hội thượng lưu đều có quan hệ, rõ ràng là một hoa hoa công tử nổi danh, bất quá hắn cũng sắp kết hôn.

“Hắn sắp kết hôn rồi, anh muốn em hôm đó đến lễ kết hôn của hắn làm loạn!” Nụ cười âm trầm làm cho người ta không rét mà run.

“Vì sao?” Cao Vũ kinh ngạc hỏi, không rõ vì sao anh trai lại muốn làm như vậy.

“Họ Phương dám cướp miếng cơm của anh, anh muốn hắn thân bại danh liệt, trở thành chuột chạy qua đường ngàn người kêu đánh!” Nhắc tới việc này, Cao Vân hận không thể ăn tươi nuốt sống Phương Nguyên Tùng.

“Anh có kế hoạch gì?” Cao Vũ trong lòng thở dài, vì Phương Nguyên Tùng mà đồng tình rơi lệ một phen, lại dám chọc lão ca siêu cấp âm hiểm vô sỉ có cừu oán tất báo của cậu, Phương Nguyên Tùng thật sự là chán sống! Bất quá Phương Nguyên Tùng và cậu không quan hệ, cậu chỉ cần có thể đến âu yếm chiếc Ferrari là được rồi!

“Anh muốn em ở lễ kết hôn của Phương Nguyên Tùng hôm đó giả trang thành người yêu đồng tính của hắn, trước mặt mọi người nói hắn là đồng tính luyến ái!” Cao Vân cười đến tà ác vô cùng.

“Lão ca, chiêu này của anh ác thật đấy!” Cao Vũ bội phục bật ngón cái với anh trai, anh cậu thật sự là thiên tài, chiêu tàn độc này mà cũng có thể nghĩ ra được. “Đồng tính luyến ái” ở Đông Phương gia bảo thủ như vậy, bị xem như tội ác tày trời, nếu để cho người khác biết Phương Nguyên Tùng là đồng tính luyến ái, không chỉ có hôn nhân của hắn phải đem đi ngâm nước nóng, hơn nữa hắn về sau tuyệt đối sẽ không dám ngẩng mặt ở trên thương trường.

“Tiểu Vũ, đến lúc đó em nhất định phải phát huy tất cả khả năng diễn xuất của mình, làm tốt anh còn thưởng thêm cho.” Cao Vân cười cười, phàm là người dám cùng y đối nghịch, tất cả đừng mong có kết cục tốt.

“OK! Anh, anh yên tâm đi! Tất cả cứ giao cho em, em nhất định sẽ phát huy tất cả thực lực khi còn trong đoàn kịch, khiến cho Phương Nguyên Tùng có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội!” Cao Vũ vỗ ngực cam đoan, không thể nào không biết hành vi của chính mình có cái gì không đúng. Dưới sự giáo dục của Cao Vân, Cao Vũ giống Cao Vân đều vô tâm vô phế, chỉ cần có lợi cho mình, ai dám quản họ đều sẽ chết!

Cao Vân vô cùng vừa lòng với câu trả lời của đệ đệ, bắt đầu chỉ cách cho Cao Vũ làm gì trong lễ kết hôn của Phương Nguyên Tùng hôm đó, sau đó trong văn phòng vang lên tiếng cười khủng bố của hai người…

~

“A a… Nguyên Tùng, nhẹ chút… Rất… A a… Quá sâu … Em chịu không nổi … A hừ… Ha…”

Trên chiếc giường lớn xa hoa, một đôi nam nữ cả người trần trụi ôm nhau mây mưa thất thường, cảnh sắc hương diễm làm cho cả mặt trời ngoài cửa sổ cũng thẹn thùng trốn trong đám mây.

“Ắt xì! Ắt xì!” Nam nhân bỗng nhiên dừng lại, đánh vài cái hắt xì.

“Nguyên Tùng, làm sao vậy? Không thoải mái chỗ nào?” Trương Vũ Liên cả người đổ mồ hôi đầm đìa vội vàng ngồi xuống, quan tâm hỏi.

“Không có việc gì! Có vẻ là chút cảm mạo, em không cần lo lắng.” Phương Nguyên Tùng ôn nhu hôn vị hôn thê.

“Không được, em lập tức kêu từ bác sĩ lại đây giúp anh kiểm tra.” Trương Vũ Liên lo lắng, cầm điện thoại bên cạnh gọi điện.

“Anh thật sự không sao! Liên nhi, em đừng lo lắng!” Phương Nguyên Tùng đoạt lấy điện thoại, lắc đầu cười nói.

“Nguyên Tùng, em không phải lo lắng linh tinh! Em chỉ là quá yêu anh, em…”

“Bảo bối, anh biết! Anh cũng yêu em, anh có thể hiểu được tâm tình của em!” Phương Nguyên Tùng ngắt lời của cô, mỉm cười nói.

“Nguyên Tùng, em thật sự rất yêu anh, nhiều hơn so với cả bản thân mình! Không có anh em không sống nổi!” Trương Vũ Liên ôm lấy hắn, thanh âm có chút nức nở. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Nguyên Tùng, cô đã mê luyến hắn đến không còn thuốc chữa, khi hắn cầu hôn cô thì cô cao hứng đến phát điên. Đến bây giờ cô vẫn không thể tin được, bạch mã vương tử mình thầm mến sẽ cùng mình kết hôn, trở thành chồng của mình.

“Nha đầu ngốc! Sắp làm phu nhân người ta rồi, còn động tí liền khóc, cũng không sợ xấu hổ!” Phương Nguyên Tùng ôn nhu lau nước mắt trên mặt cô, vuốt nhẹ cái mũi xinh đẹp của cô. “Bảo bối, anh cam đoan với em, anh sẽ cho ngươi hạnh phúc, anh sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này!” Phương Nguyên Tùng kéo tay cô, chân thành hứa hẹn với cô, nhưng trong con ngươi lại không nhìn ra thâm tình.

“Nguyên Tùng…” Trương Vũ Liên cảm động nói không nên lời, chủ động ôm cổ Phương Nguyên Tùng, dâng lên đôi môi ngọt ngào của mình.

Phương Nguyên Tùng ôm lấy cô, đưa đầu lưỡi vào miệng của cô, cùng cô kích tình hôn môi, Trương Vũ Liên không phát hiện trong mắt Phương Nguyên Tùng chợt lóe một tia trào phúng. Thật đúng là suy nghĩ ngu ngốc của nữ nhân, vài lời ngon tiếng ngọt liền bị dụ dỗ đến đầu óc choáng váng, khăng khăng một mực ở bên mình. Nếu không vì “Đông Tường” chuẩn bị tiến quân vào ngành điện tín, cần đến Trương lão nhân giúp đỡ, hắn sẽ không kết hôn với cô, sớm như vậy đã phải tiến vào nấm mồ hôn nhân.

Trương Vũ Liên hoàn toàn chìm đắm trong cơn lốc tình dục do Phương Nguyên Tùng tạo ra, căn bản không biết Phương Nguyên Tùng suy nghĩ gì. Cô chỉ biết là hiện tại vô cùng vô cùng hạnh phúc, chỉ hy vọng mau tới hôn lễ, để cô sớm danh chính ngôn thuận trở thành Phương phu nhân, cùng hắn sinh con đẻ cái, sống đến răng long đầu bạc.

Trong phòng rất nhanh lại truyền ra tiếng rên rỉ làm người ta mặt đỏ tim đập…

~

Nhìn Phương Nguyên Tùng như sắp phát điên, liều mạng hướng Trương Thiệu Hùng giải thích, “Tiểu Văn” hiện lên một tia cười trộm. Lão ca nhìn bộ dạng Phương Nguyên Tùng lúc này sẽ vui chết, không nghĩ lão ca lại nghĩ ra chiêu dùng ảnh chụp SM âm độc như vậy, khiến hắn thân bại danh liệt. Bây giờ Phương Nguyên Tùng có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội, hôn lễ bây giờ cũng không thể tiếp tục nữa…

“Nguyên Tùng với các người không thù không oán, các người tại sao lại phá hỏng hôn lễ của Nguyên Tùng, làm mất hết danh dự của hắn!” Lưu Ngọc Tuần vẫn trầm mặc không nói cuối cùng cũng mở miệng, lạnh như băng nhìn “Tiểu Văn”.

“Tiểu Văn” ngẩng đầu, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Lưu Ngọc Tuấn, nhớ tới lời ca ca nói, tên Lưu Ngọc Tuấn này siêu cấp khó chơi, nếu hắn mở miệng giúp Phương Nguyên Tùng liền lập tức tránh đi, miễn cho bị vạch trần. “Tiểu Văn” vụng trộm nháy mắt với thiếu niên tóc xanh, ý bảo lập tức lui lại, dù sao bọn họ cũng đã đạt được mục đích.

Thiếu niên tóc xanh hiểu ý, giả bộ tức giận mắng: “Lời này là có ý tứ gì? Theo như anh nói thì chúng tôi với Phương Nguyên Tùng không thì không oán, chúng tôi cố ý muốn hãm hại hắn sao! Các người…”

“Lam, đừng nói nữa! Tôi nghĩ thông rồi, Tùng đã không muốn nhận thức tôi, quên đi! Nếu tôi thương hắn, thì nên thành toàn cho hắn cùng Trương tiểu thư, cho hắn có được hạnh phúc chân chính!”. “Tiểu Văn” khóc mãi cuối cùng cũng lên tiếng ngắt lời bằng hữu, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt cố nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

“Nhưng là…”

“Lam, tôi xin cậu, chúng ta đi thôi!”. “Tiểu Văn” nhìn bằng hữu, đáng thương cầu xin.

“Lam, Tiểu Văn đã nói như vậy, chúng ta đáp ứng cậu ấy đi! Đừng làm tổn thương cậu ấy!” Thiếu niên có gương mặt như barbie nhanh chóng đệm thêm, trong lòng cười thầm: Tiểu Vũ hành động thật sự là quá mạnh mẽ, lừa sạch toàn bộ những người tham gia hôn lễ!

Thiếu niên tóc xanh giả bộ không cam lòng, hung hăng trừng mắt với Phương Nguyên Tùng. “Họ Phương, anh nhất định sẽ gặp báo ứng!”

“Mấy người…” Phương Nguyên Tùng vừa muốn chửi ầm lên, Tiểu Văn đã mở miệng trước.

“Tùng, em sẽ đi! Thật xin lỗi, gây cho anh thêm phiền toái! Anh yên tâm, em sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa! Nhưng em sẽ vĩnh viễn yêu anh, cho dù anh không thương em! Em chân thành chúc phúc cho anh cùng Trương tiểu thư bạc đầu giai lão, luôn luôn hạnh phúc…”. “Tiểu Văn” đi đến trước mặt Phương Nguyên Tùng, nét mặt vô cùng tái nhợt tươi cười, lời cuối cùng rốt cuộc nói không được, khóc thương tâm muốn chết chạy ra đại sảnh, thiếu niên tóc xanh cùng thiếu niên mặt như barbie nhanh chóng đuổi theo.

Ba người bọn họ thật sự quá nhanh, Phương Nguyên Tùng căn bản không kịp kêu bảo tiêu ngăn bọn họ lại, liền trơ mắt nhìn ba người bọn họ phá hỏng hôn lễ xong chạy đi.

Phương Nguyên Tùng còn chưa lấy lại tinh thần, Trương Thiệu Hùng đã ôm lấy con gái vẫn đang xem trò khôi hài đi đến trước mặt Phương phụ gần như sắp điên lên rồi, lạnh mặt nói: “Phương lão ca, lệnh lang nếu là đồng tính luyến ái, Liên nhi nhà tôi không thể gả cho hắn, tôi muốn hủy bỏ hôn ước, hôn sự này cũng không nói đến nữa, chúng ta cáo từ trước!”

“Trương lão đệ, đừng như vậy, có chuyện gì chúng ta từ từ nói, không nên sinh khí.” Thấy Trương phụ và con gái sắp rời đi, Phương phụ vội vàng ngăn cản. Nếu Trương phụ và con gái rời đi, hôn lễ sẽ bị hủy, mặt mũi Phương gia bọn họ sẽ phải để ở đâu. Đều là do tên súc sinh Phương Nguyên Tùng gây ra, Phương phụ hung hăng trừng mắt nhìn Phương Nguyên Tùng, đợi lát nữa sẽ cùng hắn tính sổ.

Nhìn cơn thịnh nộ của phụ thân, Phương Nguyên Tùng có nỗi khổ nhưng cũng không nói được, phải vờ như câm điếc, ở trong lòng đem tám đời tổ tông nhà “Tiểu Văn” ra mắng, hắn cố gắng giải thích với Trương Thiệu Hùng: “Nhạc phụ, người hãy nghe con nói, tất cả đều là hiểu lầm, người không nên nghe lời nói phiến diện từ một phía, con thật sự…”

“Đủ rồi! Bây giờ nói gì đều vô dụng, sự thật ở ngay trước mắt, từ nay về sau đừng để cho tao nhìn thấy mày!” Trương Thiệu Hùng vẻ mặt giận dữ, hận không thể ăn tươi nuốt sống Phương Nguyên Tùng, nếu không phải chính mình kiềm chế tốt, hắn đã sớm cho kẻ căn bã dám lừa gạt tình cảm của con gái mình một quyền.

“Nhạc phụ…”

“Đừng gọi tao là nhạc phụ, Trương mỗ không dám nhận! Chúng ta đi!” Quay đầu kêu bằng hữu thân thiết, Trương Thiệu Hùng ôm con gái đi, không quay đầu lại.

“Nhạc phụ, mọi người không cần đi, nghe tôi nói…”

“Ba — ”

Phương Nguyên Tùng vốn định đuổi theo Trương phụ và con gái, bỗng nhiên lại bị Phương phụ dùng sức cho hắn một bạt tai. Phương Nguyên Tùng che hai má sưng đỏ, không thể tin nhìn phụ thân, tuy rằng phụ thân là người vô cùng nghiêm khắc, nhưng lại chưa bao giờ động thủ đánh hắn. Không nghĩ tới hôm nay ông lại đánh hắn, lại là ở trước mặt nhiều người như vậy.

“Tên súc sinh, còn ngại chưa đủ dọa người sao! Tao làm sao có thể dưỡng ra loại nghiệt tử này! Từ nay về sau, tao không còn đứa con nào là mày nữa!” Phương phụ tức giận, nét mặt già nua đỏ bừng, chỉ vào hắn nổi giận mắng.

“Ba, người nghe con giải thích!” Phương Nguyên Tùng lo lắng năn nỉ, nhưng Phương phụ căn bản không để ý tới hắn, mang theo bảo tiêu phất tay áo rời đi.

Nhìn Phương phụ cũng đã đi, các tân khách biết hôn lễ này đã không còn hi vọng, cũng đều rời đi, chỉ có Đại Hoa và Lưu Ngọc Tuấn ở lại.

Phương Nguyên Tùng đứng ở trong đại sảnh, vừa rồi là một trận náo nhiệt đến phi phàm, nay lại văng vẻ thê lương, khuôn mặt tuấn tú dày đặc mây đen, biểu tình lãnh lẽo hù chết người.

“Nguyên Tùng! Mày không sao chứ?” Đại Hoa lo lắng đi lên phía trước hỏi, ai cũng không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy, Nguyên Tùng thật sự không ổn!

“Lập tức gọi điện thoại cho mọi người, trong vòng ba ngày phải bắt được ba xú tiểu tử kia cho tao, tao muốn bọn họ hối hận vì đã sinh ra ở trên đời này!” Phương Nguyên Tùng lắc đầu, quay đầu nhìn Đại Hoa và Lưu Ngọc Tuấn, biểu tình dữ dằn như quỷ, thanh âm còn đáng sợ hơn so với Diêm La ở địa ngục. Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên hắn thảm như vậy, vài xú tiểu tử cũng dám hại hắn, khiến hắn thân bại danh liệt, hắn nhất định phải cho bọn họ một cái chết siêu cấp khó coi…

Đại Hoa và Lưu Ngọc Tuấn gật đầu, quay đầu liếc nhau, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Phương Nguyên Tùng tức giận như vậy, ba xú tiểu tử kia chết chắc rồi, bọn họ còn không biết nhổ răng ở miệng cọp sẽ có kết cục gì, thật đáng thương…

~

“Cụng ly!” Ba tiểu ác ma vừa thành công phá hỏng hôn lễ, lúc này đang ngồi trên xe về nhà mở chai sâm banh để chúc mừng.

“Tiểu Vũ, tiểu tử cậu vừa rồi diễn vai thiếu niên đáng thương bị vứt bỏ tốt quá, cậu có thể đi lấy giải Oscar ảnh đế đấy!” Mã Viên Viên uống một ngụm sâm banh, bật ngón cái với Cao Vũ.

“Hừ, tô là ai chứ! Tương lai tôi sẽ là người diễn hí kịch giỏi nhất toàn Á Châu, như vậy tính là gì, chỉ như một bữa ăn sáng!” Cao Vũ tự kỷ vỗ ngực cười nói.

“Hai người không nên quá cao hứng, chúng ta hôm nay đại náo hôn lễ của hai nhà Phương Trương, hai nhà bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta, nhất là Phương Nguyên Tùng!” Tần Lam vẻ mặt lo lắng, hắn thật sự không dám tưởng tượng nếu Phương Nguyên Tùng động đến bọn họ thì sẽ xử lí như thế nào.

“Sợ cái gì! Không phải đã cùng hai người nói qua n lần sao? Nếu xảy ra chuyện, đã có anh tôi chống lưng!” Cao Vũ chịu không nổi trợn trừng mắt.

“Nhưng là…”

“Tiểu Lam, cậu lúc nào lá gan lại nhỏ như vậy! Hơn nữa hiện tại cũng đã làm, hối hận cũng không còn kịp rồi!” Cao Vũ dùng sức uống một ngụm sâm banh lớn, nhún vai cười nói.

“Ừ!” Tần Lam nghĩ nghĩ gật đầu, ném xuống lo lắng trong lòng. Giống như Tiểu Vũ nói, mọi chuyện cũng đã làm rồi, sợ cũng vô dụng! Nếu sau này Phương Nguyên Tùng thật sự động đến bọn họ, hắn đã có cha chống lưng! Họ Phương cũng không có lá gan động vào hắn!

“Lần này Phương Nguyên Tùng bị chúng ta chỉnh thảm như vậy, bị chúng ta hôm nay nháo một trận, tôi nghĩ từ nay về sau chỉ sợ không có nữ nhân nào nguyện ý gả cho hắn!” Mã Viên Viên không khỏi có chút đồng tình với Phương Nguyên Tùng, hắn cảm thấy lương tâm có chút bất an.

“Hắn xứng đáng bị như vậy! Ai bảo hắn đắc tội anh tôi!” Cao Vũ vẻ mặt không cho là đúng, không có nửa điểm áy náy. Ở trong lòng cậu, phàm là người dám đắc tội huynh đệ bọn họ, bị bọn họ trừng trị như thế là đáng, cậu mới không cảm thấy lương tâm bất an.

Tần Lam và Mã Viên Viên cười gượng hai tiếng, cúi đầu uống sâm banh. Trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, người nào cũng có thể đắc tội, chính là không thể đắc tội hai huynh đệ Cao gia!