Dù Chỉ Là Bạn – Bạn..? – Botruyen

Dù Chỉ Là Bạn - Bạn..?

Chiều thu lá rơi…..
– Này Hạo, cậu nghĩ xem nếu sau này tớ sẽ trở thành một nữ minh tinh nổi tiếng?
– Coi bộ hay đấy!
– Vậy cậu muốn làm gì?
– Tớ làm quản lí cho cậu…
– Tại sao cậu lại muốn làm quản lí cho tớ?
– Vì tớ chỉ muốn rằng, lúc nào cũng được ở bên cậu và để cậu là của riêng tớ mà thôi.
– Nhưng con trai làm quản lí hơi lạ nhỉ?
– Vậy tớ sẽ kiêm luôn chức vệ sĩ…Được không?
– Ùm…Thấy cũng được, nhưng nếu là quản lí thì cậu đừng ép tớ ăn kiêng giảm cân nhiều như mấy cô minh tinh khác nhé!
– Được thôi, vì lúc đó tớ sẽ để cậu là chính mình…
– HỨA NHÉ!!!!
– Ừ tớ hứa…

6 năm sau____
– Chị à! CHỊ…CHỊ>>>CHỊ
– Đã nhắc bao nhiêu lần rồi, đừng gọi tớ là chị như thế, khéo tớ không lấy được vợ.
– Cậu ki bo thế!
– Còn đỡ hơn cậu sắp tới lúc đi diễn lại ăn nhiều vào rồi lại béo lên…
– Này, cậu đang nói đi đâu vậy?
– Chỉ là đang nói bâng quơ vậy thôi mà…
Còn 15 phút nữa là đến giờ diễn của Tiểu Thanh
– Này, có nhanh lên không hả?
– cậu cứ từ từ, còn tới tận 15 phút lận…
– Chỉ có cãi là giỏi..
Lúc lên xe
– Tiểu Thanh!
– HỬ???
– Tớ hỏi cậu một câu.
– Ừ… Hỏi đi!
– Trong mắt cậu…
– Ừ
– TỚ..
– Ừ
– Tớ…
– Nói nhanh nào!
– Trong mắt cậu, rốt cuộc tớ là gì?
– Thì là một người bạn vô cùng thân thiết, một người quản lí vô cùng có trách nhiệm, một người vệ sĩ mang đến cảm giác an toàn, và đặc biệt…
– Đặc biệt sao>…
– Đặc biệt là khéo miệng nói chuyện với mẹ tớ.
– À….
– Sao vậy? Trông cậu hôm nay là lạ…
– Tớ nói này..
– Ừ…
– Mẹ tớ bảo tớ phải về cưới vợ, mẹ đã mai mối cho tớ con gái duy nhất của tiệm mì truyền thống mà chúng ta hay tới ăn …
– Thật sao..
– Ừ, Cậu thấy thế nào?
– Thế thì tốt quá chứ sao! Tớ thấy cô gái ấy cũng đẹp, dịu dàng còn rất dễ thương, tớ thấy ưng…
– Vậy à…
– Tôt chứ sao!

Trong lúc diễn
Đạo diễn:- Này Thanh Thanh, hôm nay cô sao thế này, cảnh B18 chúng ta đã diễn lại gần 20 lần rồi đấy. Cô như kiểu người mất hồn…
– Ơ, xin lỗi. lần này tôi sẽ làm thật tốt, xin lỗi , xin lỗi mọi người.
Đạo diễn:- Không sao, nếu cô mệt thì có thể nghỉ một chút. Nào mọi người, nghỉ ngơi đi.

– Nước này tiểu Thanh, uống đi. Hôm nay cậu bị làm sao vậy?
– Chuyện cưới xin của cậu, mẹ cậu nói sao?
– Mình không quan tâm, mình chỉ muốn được quản lí cậu mãi vậy thôi.
– Này…
– HỬ?
– Từ mai đừng đi làm nữa…
– Sao cơ, cậu đùa à? Khùng! Cậu sao thế kia?
– Nói thật đấy, từ mai cậu đừng đi làm nữa.
– Tại sao?
– Cậu về cưới vợ đi!
– Tớ không muốn cưới.
– Nhưng tớ muốn cậu cưới!
– HÔM NAY CẬU BỊ MA NHẬP À?
– Thật đấy! Cậu về cưới vợ đi!
– Không! Tớ vẫn sẽ đi làm, vẫn là quản lí cho cậu.
– Sao thế, cậu không thích cô gái đó à. Hồi trước cậu khen cô ta xinh mà?
– KHông thích cô ta.
– Cậu..
– Tớ đã thích một người khác rồi.