Đại Dịch Kinh Hoàng – Trước khi mọi chuyện bắt đầu…. – Botruyen.pro

Đại Dịch Kinh Hoàng - Trước khi mọi chuyện bắt đầu....

Tại trường đại học X…

– ” Ê Phước ơi , mày cho tao xem cái kế hoạch của mày đi ”

– ” Hmm… Nhưng mà tao chưa có xong, với lại tao thấy chủ đề lần này nó cứ thế nào ấy ? Rõ là vô lí ”

– ” Thực ra thì bọn mình đang học mảng marketing mà,bao trùm rộng lắm, nên nói chung là dính phải mấy cái đề tài kiểu này cũng đâu có gì là lạ nữa mày ? ”

– ” Hmm , biết là thế nhưng vẫn phải kêu ca chứ, sao mà im lặng được ? ”

– ” Mày đúng là chỉ có cái miệng ”

– ” Haha, thế mày khác gì tao không hả Kha ? ”

– ” Thôi thôi tao xin , vấn đề này thì tao xách dép theo sau mày ”

– ‘ Haha , biết thế là tốt ”

Đó là cuộc trò chuyện rất đỗi vui vẻ và bình thường của đôi bạn thân Đặng Hồng Phước và  Nguyễn Hoàng Kha , hiện đều là sinh viên năm nhất trường đại học X và đang theo đuổi ngành marketing .Khi lên cấp 3 , Hoàng Kha khá trầm do hoàn cảnh cơ cực , bố mẹ mất sớm phải ở cùng ông bà nên ít bạn bè , không muốn giao tiếp nhiều với người xung quanh. Ấy thế mà cậu , sau bốn tháng tại mái trường cấp 3 khi ấy, đã tìm được một cậu bạn vô cùng hoạt bát , nhanh nhạy , thông minh tên là Đặng Hồng Phước , và từ đó cho tới giờ, họ đều coi nhau như là anh em một nhà chứ không hẳn như đôi bạn thân đơn thuần .

– “À mà này , bây giờ mới có 5 giờ chiều , đi chơi bóng rổ không mày, dự án tạm gác lại , tối làm cũng xong mà ”

– ” Ờm cũng đúng , còn có Nguyệt Vy với chị Mai Linh và anh Thái Sơn nữa ”

– ” Đúng rồi đấy , nên giờ giải khuây tí cũng ok nhỉ , tao cũng mong muốn xem trình mày đã lên dược tí nào chưa ?”

– ” Đủ ăn đứt mày rồi đấy , chấp mày 2 quả 3 điểm ”

– ” Tự tin ghê nhỉ mậy , chiến luôn ”

Thế là họ bước vào sân bóng rổ và chơi cùng nhau những 2 tiếng rưởi liền , và hăng đến mức trái lại những hạt mưa lã chã rơi ngoài trời , hai anh chàng trông có vẻ chưa có dấu hiệu hạ nhiệt là bao , quyết đấu đến cùng

– ” Hàyy , mệt quá mày , mày vẫn khó nhằn như ngày nào , Kha à ”

– ” Mày thì không ? Tao còn không đếm được bao nhiêu lần tao ăn block của mày đấy Phước à ”

– ” Haha, nhưng trận này thì tao xin phần thắng nhé ”

– ” Haha , tao sẽ phục thù lại lần sau , đảm bảo mày không làm gì được đâu ……*Hắt Xì* ”

– ” Ơ thằng này ,đừng nói mày cảm rồi nhé ? ”

– ” Chắc thế thật mày ạ ”

– ” Cái tội đã yếu còn ra gió . Xếch cái mông về kẻo ngất ra ở đấy thì tao không đóng vai hoàng tử cõng công chúa đâu ”

– ” Mày bị cuồng yaoi à thằng kia , lấy cái ví dụ chuối thế ”

– ” Thôi tôi xin ông, về đi cho tôi nhờ còn lải nhải cái gì đấy ”

– * Hmm, ai lải nhải gì , cũng tại hăng quá nên tao mới ở lại đáp ứng nguyện vọng của mày đấy chứ , mà sao người mình kiểu gì ấy nhỉ , động tí là ốm , động lí là cảm , ho , sốt ”      Kha nghĩ thầm

Thế là cả hai cậu bạn đều cưỡi lên con chiến mã Exciter đi về nhà của Kha , và vì không yên tâm lắm về cậu bạn , Phước sau đó chạy ra ngoài mua thuốc và cháo dinh dưỡng cho Kha để cậu có thể tẩm bổ sức khỏe , nhanh chóng hồi phục . Hmm ngoài mặt Phước lanh cha lanh chanh , vô lo vô nghĩ là vậy , nhưng mà một khi bạn bè anh em gặp vấn đề là không quản nắng mưa giúp người ta , đúng là một con người tốt bụng

– * Thôi vậy, chắc chợp mắt một lúc cho đỡ mệt , rồi sẽ khỏi ngay thôi mà…* Kha nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ

……………

Hai giờ sau , Kha tỉnh đậy , vẫn thấy người vẫn còn mỏi mệt nhưng cũng gọi là đỡ hơn lúc trước , cậu đứng dậy rồi mò xuống bếp tìm thứ gì đó bồi bổ , rồi sực nhớ ra chuyện gì đó , bèn kêu lên :

– ” Ơ mà mưa gió như thế này mà thằng Phước vẫn chưa có mặt ? Nó có phải dạng người la cà đâu ? Mà kể cả đôi lúc cái tính lanh chanh của nó bột phát lên thì cũng không có lí do gì mà nó đi đâu cả, vì nó ghét trời mưa lắm, chỉ muốn chui vào nhà làm vài ván điện tử thôi ”     Kha tự phân trần

– * Thế thì nó đi đâu nhở ?*

Vừa nhắc tào tháo , tào tháo đến .Không chỉ riêng tào tháo mà còn tới 2 người nữa đi cùng , và Kha không khó gì để nhận ra họ : Nguyệt My và Mai Linh

– ” Mày chết ở đâu mà lâu thế hả Phước ? Hai tiếng rồi đấy mà trời thì mưa thế kia ”

– ” Tao đi đó…..”

– ” ….Thằng cu Phước đến đón chị với con bé Nguyệt My , ấy thế mà nhân vật rất đỗi quan trọng của chúng ta (Thái Sơn)  lại vắng . Thằng Phước gõ cửa nhà ông Thái Sơn thông thái và lúc nào cũng đúng giờ ấy liên hồi, cũng chả thấy ai ra mở cửa cả Kha à , nên sau một hồi bọn chị mới bỏ cuộc và đi quách tới đây luôn ”     Mai Linh ngắt lời Phước nhằm giải đáp thắc mắc của Kha

– ” Vậy ạ …. Ơ nhưng mà anh Sơn bảo em là anh ấy sẽ đến mà, anh ấy có việc gì đâu ? ”

– ” Ủa ? Kì lạ vậy , Mình chưa thấy anh ấy như vậy bao giờ cả ”   Nguyệt My nói

-” …….. ”

– ” Mà thôi , dẹp chuyện này sang một bên, mày ok chơn chưa Kha ?”

– ” À , tao đỡ hơn rồi đấy , giờ mày rủ tao đánh điện tử hay làm chủ đề nhóm mình thì tao tham gia ngon ơ ấy ”

– ” Hà hà , bốc phét ít thôi ông tướng , nghỉ ngơi đê để bọn tao làm cho ”

– ” Ơ tao nói thật mà , cho tao làm chung đê ”

– ” Không , tao biết mày muốn góp phần nhưng mày vẫn bệnh thế này , thì nghỉ ngơi đi , mày cũng có thể đưa ra ý tưởng của mày trong lúc mày nghỉ ngơi mà, vì bọn tao sẽ ngồi cạnh mày để cho mày nghe nữa. Nên là cứ nằm nghỉ đi và dùng thuốc tao cất công đi mua cho mày này ”

– ” … Ờm ”

Thế rồi 4 người tiếp tục làm việc , cười đùa và vui vẻ với nhau , và không hề biết chuyện gì kinh khủng sắp xảy đến với họ , mà không , với toàn nhân loại.