Cơ Trưởng, Anh Hôn Em Đi – Chương 45: Người múa ba lê và thiên nga – Botruyen.pro

Cơ Trưởng, Anh Hôn Em Đi - Chương 45: Người múa ba lê và thiên nga

Thâm Quyến , 5 năm sau .

” Được rồi , mọi người đứng sát vào nào , chuẩn bị chụp ảnh đây .” Tây Tiểu Mễ đứng sau chiếc máy ảnh , cô đưa tay điều chỉnh chỗ cho mọi người rồi đưa tay bấm máy một cái .

Bước chân Tây Tiểu Mễ nhanh chóng chạy vào chỗ , cô đứng vào cạnh một cô gái vô cùng xinh đẹp , hai người bá vai nhau mỉm cười trước ống kính máy ảnh trông rất thân thiết .

Hôm nay chính là ngày lễ tốt nghiệp của các sinh viên năm thứ tư, ngành quản trị kinh doanh của trường đại học Thâm Quyến .

Cả khoa đứng chụp ảnh với nhau xong , Tây Tiểu Mễ cùng bạn thân cô cũng bắt đầu chụp ảnh tự sướиɠ , cả hai đều mặc những chiếc áo cử nhân , đứng trước máy ảnh mỉm cười .

Tây Tiểu Mễ cười lớn mấy tiếng , kiểm tra những tấm ảnh , nhìn cô gái xinh đẹp trong ảnh kia , Tây Tiểu Mễ liền vui vẻ nói :” Tiểu Ân , cậu nhìn này , ảnh tớ chụp cho cậu có phải là đẹp lắm hay không ?”.

Cô gái xinh đẹp nhìn máy ảnh , cũng cười lớn mấy tiếng :” Quá đẹp , hơn chồng tớ chụp là được !”.

Hai cô gái cười nói với nhau khiến những nam sinh trong trường không khỏi liếc trộm mấy cái .

Ngày hôm nay quả thực là ngày rất đặc biệt , Lục Cửu Ân đứng cạnh Tây Tiểu Mễ nhìn bầu trời Thâm Quyến trong xanh , ánh nắng chiếu lên từng góc mặt cô , người phụ nữ xinh đẹp ngày nào nay lại càng thêm phần quyến rũ .

Năm năm trôi qua nhanh như chớp mắt , quả nhiên đời người thực ngắn , thời gian nói trôi là trôi không chờ một ai , những chuyện xảy ra trong những năm nay thật sự khiến cho người ta cảm thấy trong lòng đầy ấm áp .

Tây Tiểu Mễ thấy Lục Cửu Ân thẫn thờ , lay lay người cô :” Tiểu Ân , đừng ngẩn ra như vậy nữa , hôm nay chúng ta đi ăn mừng đi .”

Lục Cửu Ân mỉm cười lắc đầu :” Hôm nay tớ và Hạo sẽ làm đám cưới .”

Tây Tiểu Mễ nghe Lục Cửu Ân nói vậy , lập tức bất ngờ :” Cái gì ? Các cậu chẳng phải là đã kết hôn rồi ư sao lại còn đám cưới ?”.

” Đó chỉ là đăng ký kết hôn mà thôi , còn đám cưới tớ và Hạo định để cho tới ngày tốt nghiệp mới tổ chức .” Lục Cửu Ân giải thích cho Tây Tiểu Mễ nghe , mấy năm qua Tây Tiểu Mễ đã trở thành người bạn thân nhất của cô ở đại học , cô ấy nhỏ hơn cô một tuổi nhưng vấn đề tuổi tác vốn không quan trọng , hai người vẫn rất thân thiết .

Tây Tiểu Mễ cũng biết Lục Cửu Ân đã có gia đình nên giờ mới có thể tốt nghiệp , cô không hề có ý kiến gì với điều này ngược lại còn rất ngưỡng mộ Lục Cửu Ân .

” Vậy hôm nay Bình Sữa Nhỏ có tới đây không , tớ nhớ con bé quá đi .” Tây Tiểu Mễ nhớ tới bộ dáng xinh đẹp hiểu chuyện của Bình Sữa Nhỏ trong lòng liền cảm thấy mềm mại .

Lục Cửu Ân nhìn điện thoại có thông báo tin nhắn từ Hắc Kình Hạo , cô không mở ra xem cũng đoán được anh nhắn gì , cô cười với Tây Tiểu Mễ :” Có lẽ là con bé sẽ đến với chồng tớ .”

Nghe cô nói vậy Tây Tiểu Mễ vui mừng nhảy lên , hai người trở về phòng thay đồ , lúc thay xong thì Hắc Kình Hạo và Bình Sữa Nhỏ đã tới trường cô .

Bình Sữa Nhỏ năm nay đã lên sáu tuổi , chuẩn bị bước chân vào cấp 1 , con bé cũng đã đứng được đến eo của Hắc Kình Hạo , hai cha con đứng cạnh nhau tạo nên một hình ảnh ấm áp, Bình Sữa Nhỏ vẫy tay với cô cùng Tây Tiểu Mễ đang từ trường bước ra .

Tây Tiểu Mễ thấy con bé , hai mắt rất sáng , kéo tay Lục Cửu Ân nhanh chóng tiến về phía hai cha con kia , Bình Sữa Nhỏ thấy cô và mẹ liền khoanh tay chào :” Con chào mẹ , con chào cô Mễ .”

” Bình Sữa Nhỏ ngoan quá , lại đây cô ôm nào .” Tây Tiểu Mễ cúi xuống kéo Bình Sữa Nhỏ vào lòng ôm ấp , Bình Sữa Nhỏ không phản kháng , còn mỉm cười hôn lên má Tây Tiểu Mễ .

Hắc Kình Hạo nhìn Lục Cửu Ân , ánh mắt đầy ý cười , anh mở cửa xe , lấy ra trong xe một bó hoa hồng cùng nhẫn cưới , trước con mắt ngạc nhiên của những sinh viên trường một chân quỳ xuống , giọng nói giống như năm đó rọi sáng tim cô :” Làm vợ anh nhé ?”.

Bình Sữa Nhỏ cười hì hì xem bố cầu hôn mẹ mình , Tây Tiểu Mễ đứng cạnh cũng thì thầm vào tai con bé :” Con có làm như cô dặn không đấy ?”.

” Hoàn toàn y hệt .” Bình Sữa Nhỏ cũng thần bí thì thầm lại , hai người nhìn một màn trước mắt , đập tay với nhau .

Lục Cửu Ân nhìn anh , ánh mắt sáng như hổ phách , mái tóc hạt dẻ tung xoã trong gió mang mùi hương gỗ trầm lan toả , cô chỉ cúi người xuống cười với anh :” Anh làm cái gì vậy , chẳng phải Lục Cửu Ân em đã là vợ anh rồi sao ?”.

Từ 6 năm trước cô đã chính thức trở thành vợ anh , bọn họ cái gì cũng không thiếu chỉ thiếu một hôn lễ .

Hắc Kình Hạo cũng mỉm cười cùng cô đứng lên , anh nắm tay cô dắt cô lên xe , chiếc xe thể thao năm nào đã thành chiếc BMW đời mới , Lục Cửu Ân ngồi vào ghế lái phụ , Bình Sữa Nhỏ thấy cha mẹ rời đi cũng vẫy tay với Tây Tiểu Mễ , còn đưa cho cô thiệp đám cưới của cha mẹ :” Cô Tiểu Mễ , chiều nay cô phải có mặt ở đám cưới của mẹ con để làm phù dâu đấy !”.

Nói xong , Bình Sữa Nhỏ cũng nhảy lên xe , chiếc xe rồi cũng lăn bánh đi mất .

Tây Tiểu Mễ nhìn theo chiếc xe , lắc đầu rồi lại xem tấm thiệp cưới trong tay cô , hai cái tên Lục Cửu Ân và Hắc Kình Hạo đứng chung nhìn thuận mắt biết bao .

Đám cưới của Hắc Kình Hạo và Lục Cửu Ân được diễn ra vào 3 giờ chiều tới tối , bây giờ đã là 10 giờ sáng , Lục Cửu Ân được anh đưa tới phòng trang điểm để thay đồ .

Nơi họ tổ chức đám cưới là ở khách sạn của Hắc Bạch hợp tác với kiến trúc Cửu Nhiên , hiện tại đang là một trong những khách sạn năm sao đầy triển vọng nhất tại đất Thâm Quyến .

Lục Cửu Ân ở trong phòng thay đồ , Hắc Kiều Đinh đã đứng sẵn bên trong phòng cùng mấy nhà thiết kế cũng đang cung kính cúi chào cô .

Hắc Kiều Đinh cười kéo tay Lục Cửu Ân :” Hôm nay là đám cưới của em , cũng là đám cưới của em trai chị , chị cũng không thể làm người ngoài khoanh tay đứng nhìn được .”

Lục Cửu Ân nghe vậy gật đầu cười :” Vậy nhan sắc của em hôm nay phải nhờ chị rồi .”

Dĩ nhiên là Hắc Kiều Đinh nghe xong rất vui , bắt đầu bắt tay làm đẹp cho Lục Cửu Ân .

Trải qua 3 tiếng đồng hồ thì việc trang điểm cũng đang xong , Lục Cửu Ân mặc chiếc váy cưới trang muốt dáng xoè , hai tay váy cũng phồng nhìn rất giống váy của những công chúa trong truyện cổ tích , trêи đầu còn có khăn voan trắng khuôn mặt xinh đẹp của cô sau tấm voan mỏng như thoát ẩn thoát hiện cùng với mái tóc nâu hạt dẻ xoăn mềm mại trông vô cùng diễm lệ .

Hắc Kiều Đinh nhìn thành quả rất hài lòng , từ trong một chiếc hộp có khoá lấy ra chiếc vòng cổ đắt tiền .

Vừa nhìn chiếc vòng cổ , Lục Cửu Ân liền sửng sốt một lúc , lúc chiếc vòng được đeo lên cổ cô , Lục Cửu Ân mới đưa tay chạm vào chiếc vòng có hình trăng khuyết đính ngọc kia , đột nhiên mỉm cười .

Lúc này cũng sắp đến lúc chuẩn bị tới lúc cô phải có mặt ở ngoài để cử hành hôn lễ , trong lòng Lục Cửu Ân dù thấp thỏm nhưng vẫn rất vui mừng , cô đã đợi được tới ngày hôm nay , cùng người đàn ông đó nắm tay tới đầu bạc răng long .

Trong phòng mọi người đang dọn đồ đạc cất đi , dọn xong thì các nhà thiết kế cũng rời đi , trong phòng chỉ còn lại Hắc Kiều Đinh cùng Lục Cửu Ân , dù hai người không nói chuyện gì nhiều nhưng không khí cũng không có gì là ngại ngùng .

Ngoài cửa truyền đến tiếng cốc cốc , một cái đầu nhỏ ngó vào , thấy mẹ mình thì cũng chậm rãi đi vào , theo sau là cô bé cũng mặc váy trắng tóc cài hoa đi vào , cậu bé đi trước không ai khác là Tống Triết Giản , cô bé đi sau là Bình Sữa Nhỏ .

Hắc Kiều Đinh ngạc nhiên nhìn con trai , cô đưa tay xoa xoa đầu cậu bé , nhỏ giọng hỏi :” Sao con lại đi vào đây , mẹ dặn là phải ở cạnh cha không rời nửa bước mà ?”.

Tống Triết Giản bộ dáng lạnh nhạt , không biết học đâu , vẻ mặt thản nhiên nói :” Cha quá bận không trông nổi con , con chỉ có thể tự trông mình .”

Lục Cửu Ân nghe vậy mỉm cười :” Chị , em cảm thấy thằng bé cái tính này học bố không học lại học chú nó .”

Hắc Kiều Đinh nhướng mày :” Thật đúng là không hiểu , học ai không học lại học cái thằng mặt lạnh đấy .”

Bình Sữa Nhỏ khuôn mặt xinh đẹp nhìn Lục Cửu Ân , cô bé đưa tay nắm lấy ngón tay của mẹ , giọng nói ngọt ngào :” Mẹ hôm nay thật xinh đẹp .”

Dù đã nghe Bình Sữa Nhỏ nói những câu nói tình cảm nhưng nghe những câu này Lục Cửu Ân lại không nhịn được sụt sịt , cô bế Bình Sữa Nhỏ lên đặt con bé trêи lòng , má cô đặt ở đỉnh đầu cô bé :” Bình Sữa Nhỏ của mẹ cũng rất xinh đẹp .”

Đây mới chính là cảm giác cô thấy mình đã không còn trẻ nữa , Bình Sữa Nhỏ ngày nào đã lớn khôn từng này , rồi sau này con bé con của cô cũng sẽ phải cưới chồng rồi rời xa người mẹ là cô , nghĩ đến cô có chút không nỡ .

Cô là một bà mẹ trẻ yêu con , cô đối với Bình Sữa Nhỏ là cực kỳ yêu thương , luôn muốn đem những gì tốt nhất cho con bé , dù Bình Sữa Nhỏ còn bé , nhiều chuyện chưa ý thức được nhưng con bé vẫn là một đứa trẻ hiểu chuyện hơn những bạn đồng trang lứa .

Lục Cửu Ân cùng Bình Sữa Nhỏ ở cùng một chỗ với nhau cho tới lúc hôn lễ diễn ra thì Bình Sữa Nhỏ với Tống Triết Giản mới nắm tay nhau cùng Hắc Kiều Đinh rời khỏi phòng trang điểm .

Cánh cửa vừa đóng lại được mở ra , Lục Khương nhìn con gái xinh đẹp của mình khoác lên bộ váy cưới , nước mắt ông không cầm lại được mà rưng rưng .

Lục Cửu Ân thấy vậy dở khóc dở cười , lại an ủi ông :” Cha à , con cũng chỉ là tổ chức hôn lễ chứ đâu có rời xa cha mẹ mà cha khóc như vậy .”

Lục Khương bĩu môi như một đứa trẻ , cầm lấy tay Lục Cửu Ân dắt cô ra bên ngoài .

Ở bên ngoài sảnh khách sạn nơi tổ chức hôn lễ của Lục Cửu Ân đã kín người , nơi này còn được trang trí đầy ắp những đoá hoa tươi , những loài hoa xinh đẹp trải khắp hội trường , con đường Lục Cửu Ân bước đi cũng được trải thảm đỏ .

Cánh cửa mở ra , dưới những ánh đèn lộng lẫy khiến Lục Cửu Ân không khỏi híp mắt lại , bóng dáng cao ráo mờ ảo đứng trước mặt cô giống như mùa hè mười hai năm trước , cô không nhớ được mặt hay giọng nói của người đó , kí ức mơ hồ nhưng vẫn luôn nằm trong tâm trí cô , nhắc nhở cô luôn nhớ đến người đó .

Khoảnh khắc cô nhìn thấy được gương mặt anh , khung cảnh của mười hai năm trước lại hiện ra , lúc này đã không còn là hình bóng mờ ảo mà cô đã có thể nhìn thấy được rõ ràng gương mặt kia , người đó chính là anh , là anh rõ ràng hơn bao giờ hết .

Đi qua từng quan khách , bước trêи con đường trải đầy hoa , Tống Triết Giản cùng Bình Sữa Nhỏ thay nhau tung hoa cho cô , đằng sau là một con chó ngao tây tạng đang ngậm váy của cô xách lên cùng cô tiến vào trong .

Thời gian bước đến trước mặt người kia như đang tua chậm lại , mãi mới đến được trước mắt anh , Lục Khương không nói gì chỉ đặt bàn tay con gái mình lên bàn tay Hắc Kình Hạo.

Người đàn ông cầm lấy tay cô liền nắm chặt rồi hôn lên tay cô , nụ hôn đó đối với Lục Cửu Ân như một lời gọi cô trở về thực tại .

Hai người đứng trước vị cha xứ cùng toàn thể quan khách , nói ra những lời hứa từ tận đáy lòng mà trăm năm cũng không thể vỡ bỏ .

Hắc Kình Hạo bỏ tấm khăn voan đang che khuôn mặt của cô , lật lên , người con gái trước mắt anh xinh đẹp hơn bất cứ người nào anh thấy , đây chính là cô dâu của anh , người mà sẽ cùng anh đi suốt quãng đời còn lại .

Đôi mặt hổ phách của Lục Cửu Ân chớp chớp , đôi môi căng mọng thơm ngọt mùi đào hé mở , đôi má ửng hồng sinh động , cô nhẹ nhàng kiễng chân hôn nhẹ lên môi anh .

Quan khách nhìn cô dâu chú rể hôn nhau , vui mừng hò reo mừng rỡ , họ theo ngày đại hỷ của hai người niềm vui không ngừng .

Ngày hôm nay tất cả mọi người đều ở đây để làm chứng cho họ , dù là kẻ ngoài hay người nhà cũng đều đã biết tới lời thề của họ , Lục Cửu Ân cùng Hắc Kình Hạo mỉm cười với nhau , Bình Sữa Nhỏ ở bên cạnh cũng tung hoa , khắp nơi trong hội trường đã ngập hoa nay càng nhiều loại hoa tươi hơn nữa .

Sau hôn lễ , Lục Cửu Ân phải vào phòng thay váy cưới rồi khoác lên mình bộ sườn xám kín đáo , Bình Sữa Nhỏ cũng đi theo mẹ nên cũng được thay đồ .

Hai mẹ con thay xong bước ra ngoài , bữa tiệc đã bắt đầu , Lục Cửu Ân đặt Bình Sữa Nhỏ xuống dặn dò :” Con không được chạy linh tinh đâu đấy , đi chơi cùng Giản Giản cũng phải có sự cho phép của mẹ nghe chưa ? “.

Bình Sữa Nhỏ gật đầu , cười ngọt ngào :” Vậy mẹ cho con đi chơi với anh Giản Giản nhé , chỉ ở trong này thôi .”

Lục Cửu Ân xoa đầu con bé , gật đầu đồng ý , Bình Sữa Nhỏ được mẹ đồng ý chạy ngay tới chỗ Tống Triết Giản đang ngồi cạnh Duy Nhan , hai đứa trẻ dắt tay nhau đi , còn dắt theo cả Cacao đi cùng .

Hắc Kình Hạo ôm vai Lục Cửu Ân , hai người cùng nhau đi từng bàn kính rượu , bàn đầu tiên phải nói tới đó chính là bàn của bề trêи .

Hôm nay là đại hỷ , Hắc lão gia cùng vợ mình cũng phải bay từ Quảng Châu tới Thâm Quyến , Trác Huy Cẩn và Trác Mặc cùng đi theo , không chỉ vậy còn dắt theo cả Cacao và Vani nữa .

Cả Hắc gia tộc ngồi chung một chiếc bàn lớn , Trác Mặc trong tay ôm một chú chó con giống ngao tây tạng , vui vẻ đứng lên đưa cho Lục Cửu Ân :” Chị dâu , nay là ngày đại hỷ của chị và anh họ , em thấy chị là người thích chó nên em muốn tặng con của Cacao cho chị , Bình Sữa Nhỏ cũng rất mê chó ,coi như là quà em tặng cho gia đình hai người .”

Lục Cửu Ân nhìn chú chó nhỏ trong tay Trác Mặc , quả thực không khác Cacao là bao , cô đưa tay bế chú chó , gật đầu , mỉm cười :” Cảm ơn , chị nghĩ Bình Sữa Nhỏ sẽ rất thích .”

Chú chó nhỏ nằm trong tay Lục Cửu Ân rất ngoan , không kêu ư ử , Trác Huy Cẩn thấy cô còn bận rộn đi kính rượu nên lên tiếng :” Hay chị cứ bận việc đi , em bế Cacao nhỏ cho, chút nữa lại trả chị .”

Lục Cửu Ân không từ chối, gật đầu đưa chó con cho Trác Huy Cẩn , sau đó kính rượu với gia đình , ở bàn này vì là người nhà nên họ cũng không ép cô uống nhiều , chỉ uống một ly Lục Cửu Ân liền đi tới bàn tiếp theo .

Bàn tiếp theo là bàn của Hắc Kiều Đinh và Tống Dịch , còn có Duy Nhan và Hắc Hải cũng ngồi đây , bàn này không ai ép cô uống nên được miễn ly rượu ở đây .

Tới bàn tiếp theo thì là anh em của Hắc Kình Hạo , lục đại thiếu gia cô đã gặp ở Bắc Kinh , còn có cả Ngạo Thiên Du , Hàng Quân Dao nhỏ tuổi đã thành thiếu nữ cũng ở đây .

Hàng Siêu Quân nhìn Hắc Kình Hạo là người đầu tiên lên tiếng ép rượu anh :” Hạo ca , anh dù sao cũng là anh em thân thiết của chúng em , ngày vui của anh một ly của em bằng hai ly của anh công bằng phải không ?”.

Hắc Kình Hạo lườm Hàng Siêu Quân một cái , anh ta thấy vậy không rét mà run , từ từ ngồi xuống .

Tiếp theo là Dư Đồ Kiêu , người này cùng Hắc Kình Hạo luôn luôn có cách cư xử như muốn đối đầu với nhau , anh ta luôn tỏ vẻ ăn chơi không ưa Hắc Kình Hạo đó là ấn tượng của Lục Cửu Ân khi gặp anh ta .

Nhưng hôm nay Dư Đồ Kiêu có gì đó rất khác , anh ta không giống vẻ ăn chơi của sáu năm trước mà đã thành bộ dáng đứng đắn , dù vậy thì cách nói chuyện của anh ta cũng thực là khiến người khác muốn đánh .

” Hắc thiếu , tôi hôm nay không muốn uống rượu nhưng tôi muốn xem anh uống rượu .” Dư Đồ Kiêu nâng ly rượu hướng về phía Hắc Kình Hạo ,vẻ mặt lại rất thách thức .

Hắc Kình Hạo nâng môi cười , cầm ly rượu lên uống sạch , Dư Đồ Kiêu thấy thế huýt sáo một tiếng .

Lần lượt các thành viên trong Lục đại thiếu gia cũng chúc phúc cho họ , Giang Cảnh Ngôn ôm vai Ngạo Thiên Du cũng đứng lên chúc phúc Hắc Kình Hạo và Lục Cửu Ân .

Nhận được những lời chúc phúc , Lục Cửu Ân mỉm cười ,lại cùng Hắc Kình Hạo đi tới bàn tiếp theo …

Đến lúc đám cưới kết thúc cũng đã bảy rưỡi , tạm biệt vị khách cuối cùng thì lúc này Bình Sữa Nhỏ cũng được Tống Triết Giản dắt về , hai đứa trẻ vui chơi , Bình Sữa Nhỏ cũng đã mệt thấy cha liền lao vào lòng cha , Hắc Kình Hạo cũng bế Bình Sữa Nhỏ lên , cô bé trêи tay bế chú chó con mà Trác Mặc đã đưa , đưa sang cho mẹ rồi ngủ gục .

Hắc Kiều Đinh cùng Tống Dịch cũng dắt Tống Triết Giản về , chào tạm biệt hai người .

Đây quả thực là một ngày dài , hai vợ chồng sau hôn lễ trở về Viễn Chi Sơn Trang , lúc Lục Cửu Ân thay đồ cô liền sờ tới chiếc vòng cổ kia , Hắc Kình Hạo ở đằng sau cô đưa tay cởi vòng cổ hộ cô , anh thì thầm nhỏ vào tai cô :” Vòng cổ rất đẹp , nó càng đẹp hơn khi nằm trêи cổ em .”

Lục Cửu Ân cười cười , vỗ vỗ tay anh :” Chiếc vòng này là lấy được ở buổi đấu giá sáu năm trước , em nhớ là từ hôm đó tới giờ cũng không còn thấy nó nữa, nếu hôm nay không thấy nó chắc em cũng đã quên là có chiếc vòng này .”

Hắc Kình Hạo cười , hôn nhẹ lên tóc cô :” Chiếc vòng này sau này em hãy đeo đi , nó rất hợp với em .”

Cô nghe vậy không nói gì , nhận lại chiếc vòng từ tay Hắc Kình Hạo , từ ngăn tủ có khoá lấy ra một hộp nhạc .

Đây là hộp nhạc bản giới hạn mà cô đã mua khi còn mang thai Bình Sữa Nhỏ , phía dưới hộp nhạc này còn có một ngăn kéo khoá bằng pha lê , Lục Cửu Ân mở ngăn kéo đặt chiếc vòng vào .

Hắc Kình Hạo nhìn hộp nhạc của cô mỉm cười , anh bước tới tủ quần áo của mình , trong ngăn kéo lấy ra một hộp nhạc y hệt chỉ khác là nó là màu hồng đỏ , hai hộp nhạc nhìn chung rất giống nhau chỉ khác hộp của Lục Cửu Ân là thiên nga còn của Hắc Kình Hạo là người múa ba lê .

Lục Cửu Ân thấy anh cũng có hộp nhạc y hệt ngoài mặt liền rất kinh ngạc , cô không hề biết đến sự tồn tại của hộp nhạc này , Lục Cửu Ân nhướng mày hỏi anh :” Hộp nhạc này là bản giới hạn , trêи thế giới chỉ có 10 cái , cái em mua đã là cái duy nhất ở Trung Quốc rồi , sao anh lại có ?”.

Hắc Kình Hạo đặt hộp nhạc xuống bàn , tay gõ nhẹ lên hộp nhạc , hộp nhạc đứng cạnh nhau , hộp của Lục Cửu Ân phát nhạc trước , đến một đoạn nhạc tưởng như đã kết thúc thì Hắc Kình Hạo lại gõ lên hộp nhạc còn lại của anh , hộp nhạc này phát ra đoạn tiếp theo của đoạn nhạc vừa xong.

Thấy vậy Lục Cửu Ân lại càng kinh ngạc hơn , cô chưa nói gì Hắc Kình Hạo đã lên tiếng giải thích :” Hộp nhạc của chúng ta là một cặp , thiên nga và người múa ba lê , vốn dĩ anh định tặng hộp nhạc này cho em , không ngờ em lại nhanh tay mua rồi nên từ hôm đó đến giờ anh luôn giấu nó ở trong tủ .”

Lục Cửu Ân ồ một tiếng rồi cười lớn :” Em không ngờ là anh sẽ mua hộp nhạc này đấy , nhưng mà dù sao nó cũng rất đẹp .”

Hộp nhạc này quả thực rất đáng tiền , mọi thứ trêи hộp nhạc đều được làm rất tinh xảo và tỉ mỉ , so với một hộp nhạc bình thường là rất khác biệt .

Lục Cửu Ân gập hai chiếc hộp nhạc lại , cất lại vào tủ , cô đưa mắt nhìn tấm lịch trêи bàn nói với anh :” Tuần sau là sinh nhật của Bình Sữa Nhỏ , em có thể tặng con bé hộp nhạc này không ?”.

Hắc Kình Hạo không có ý kiến , chỉ gật đầu .

***

Tháng sáu là sinh nhật của Bình Sữa Nhỏ , con bé rất háo hức đón sinh nhật sáu tuổi của mình , cả Hắc gia và Lục gia đều ngồi lại với nhau dự sinh nhật con bé , Duy Nhan tặng cho Bình Sữa Nhỏ một chiếc váy màu hồng , Bình Sữa Nhỏ thích làm đẹp nên rất thích chiếc váy này sinh nhật liền diện ngay chiếc váy vào người .

Cô bé mái tóc mượt dài , trêи tóc cài bông hoa nhỏ còn mặc chiếc váy hồng bồng bềnh , thật giống một thiên thần nhỏ , Bình Sữa Nhỏ ngồi giữa ghế nghe những lời chúc mừng của mọi người .

Lục Cửu Ân cùng Hắc Kình Hạo chuẩn bị cho cô bé chiếc bánh sinh nhật , bây giờ mang ra , cả nhà vỗ tay , hai mắt Bình Sữa Nhỏ sáng lên nhìn bánh sinh nhật đã được cắm nến .

Nam Tô Mị cùng Đường Thế Miêu chơi bài hát chúc mừng sinh nhật tặng con bé , Nam Trạc Hàn cũng thổi flute hoà tấu với cha mẹ , không khí rất vui tươi .

Bánh kem được đặt trước mặt Bình Sữa Nhỏ , cô bé nhắm mắt ước điều ước , lúc mở mắt thì thổi tắt nến .

Hắc Kình Hạo vuốt tóc con gái , hỏi cô bé :” Con vừa ước gì thế ?”.

Bình Sữa Nhỏ không bị chiêu này của cha dụ dỗ , bĩu môi , đưa ngón trỏ lắc lắc :” Nói ra sẽ không còn linh nghiệm nữa , nên con không nói đâu !”.

Cả nhà thấy vẻ tinh nghịch này liền bị cô bé chọc cho cười , ngay cả chú chó con kia thấy vậy cũng phải sủa lên một tiếng góp vui .

Sau khi ăn bánh sinh nhật xong , Bình Sữa Nhỏ ngồi bóc quà của mọi người , quà của mọi người đều là những món quà đẹp và có giá trị , Bình Sữa Nhỏ rất thích , cười tít mắt cả buổi .

Quà sinh nhật của cô bé , từ quần áo , đồ chơi , trang sức cũng có , nhìn chung thì loại gì cũng có , đến Nam Trạc Hàn thì cậu bé tặng cho cô bé một chiếc flute bạc , trêи thân còn khắc tên tiếng anh của cô bé ” Artemis “.

Bình Sữa Nhỏ đối với chiếc sáo flute cũng rất thích , cầm chiếc sáo bạc trong tay mà trong ánh mắt đầy sao .

Bữa tiệc sinh nhật trôi qua cũng rất nhanh , đến tận nửa đêm Bình Sữa Nhỏ cũng mở xong quà , cô bé kiểm lại quà xong thì mới thấy còn cha mẹ chưa tặng mình , Bình Sữa Nhỏ đứng lên , chạy tới chỗ Hắc Kình Hạo đang ngồi làm việc , lay người anh :” Cha mẹ chưa tặng quà cho con .”

Hắc Kình Hạo nghe vậy , lông mày nhướng lên , anh đưa tay xoa đầu con bé :” Đợi một chút , mẹ con sẽ mang quà ra ngay .”

Lục Cửu Ân cũng rất phối hợp , từ trêи tầng đi xuống , trêи tay cầm hai hộp nhạc , một hộp xanh , một hộp hồng đều làm bằng thuỷ tinh và pha lê

bước xuống , hộp nhạc nằm trong tay Lục Cửu Ân đẹp hơn bao giờ hết .

Bình Sữa Nhỏ bất ngờ nhìn hai hộp nhạc , nở nụ cười rạng rỡ .

Hộp nhạc ở trêи tay Lục Cửu Ân được mở ra , hộp thiên nga phát ra một giai điệu thanh thuý du dương , khi hộp nhạc kết thúc giai điệu thì người múa ba lê ở bên cạnh cũng bắt đầu múa theo điệu nhạc , tiếp tục giai điệu tiếp theo của thiên nga .

Bình Sữa Nhỏ chống tay nhìn hai hộp nhạc , nghe giai điệu của chúng mãi không chán ,Hắc Kình Hạo ôm vai Lục Cửu Ân , hôn lên tóc cô hai người nhìn nhau , trong tiếng nhạc trao nhau một nụ hôn .

Thiên nga và người múa ba lê , hai hình ảnh khiến cho người khác cảm thấy yên bình , hộp nhạc đôi , dù cho thiên nga có hoá thành vịt thì vẫn sẽ có người múa ba lê nhảy múa trêи nước không ngừng giống như thiên nga dang cánh bay tới mặt trăng .

Giống như tình yêu , tưởng như đã hết yêu nhưng hi vọng thì vẫn còn đó cho họ bước tiếp , Lục Cửu Ân và Hắc Kình Hạo vẫn sẽ luôn yêu nhau như vậy , không quan trọng là ai yêu ai trước chỉ cần tình yêu vẫn chân thành .

Tình yêu của họ sẽ không kết thúc mà sẽ luôn luôn tiếp tục , hướng tới tương lai , sau này và mãi mãi .

HOÀN CHÍNH VĂN .