Chuyện Nhà Bà Mai – Chương 259: – Botruyen.pro

Chuyện Nhà Bà Mai - Chương 259:

Chuyện nhà bà Mai – Phần VII
( Thể loại : Chuyện người lớn – Loạn Luân ; Tác giả : Langtux)

Tập 272: Mẹ là vợ của con.

– Lạnh quá…
Bà Mai từ nhà tắm đi ra miệng xuýt xoa, vừa đi vừa co ro vì lạnh. Minh giật mình trở về thực tại, hình ảnh của Ngoại mau chóng bị xóa nhòa, nó mau miệng :
– Lên giường mau đi mẹ…
Bà Mai nhảy lên giường chui vào chăn với con.
– Ôm mẹ đi con…
Minh ôm chặt lấy mẹ, cơ thể mẹ thật mát lạnh, 2 cơ thể trần truồng cọ sát vào nhau, Minh truyền hơi ấm cho mẹ nên chưa tới một phút cơ thể mẹ đã ấm trở lại. Đặt một nụ hôn nhẹ lên môi mẹ Minh mỉm cười thì thầm :
– Mẹ nè…
– Ừh hứ… muốn gì !? – Bà Mai nghi nghi khi nhìn thấy nụ cười gian gian của con.
– Mình làm cái nữa mẹ nhé !? – Minh ôm mẹ cười hỏi.
– Ối thôi thôi… nhiều thế…
– Hì hì… mới có 2 cái chứ đâu mà nhiều.
– Hai đâu mà hai, kể cả cái hồi chiều là 3 đó anh… quá nhiều rồi…
– Híc… nhưng 'thằng em' con nó lại thèm 'em bé' của mẹ nữa nè…
– Hứ… thèm gì mà thèm lắm thế…
– Híc… con biết làm sao được… – Nó đổ thừa – Ai biểu mẹ đánh thức con dậy làm chi, bắt đền đó…
– Làm nhiều không tốt đâu con, phải biết giữ gìn sức khỏe chứ… – Bà Mai ôm con.
– Mẹ mệt à ? – Minh hỏi và tay lại bấu lấy mông mẹ mà bóp.
– Ừh… mệt chứ, thế con không mệt sao ? – Bà Mai nhìn con hỏi.
– Không, con không cảm thấy mệt…
– Chắc do con đang độ tuổi thanh niên trai tráng nên sung sức, còn mẹ thì đã già rồi, làm sao mà đấu lại anh.
– Hì hì… con vẫn có thể tiếp tục được cho đến sáng…– Minh hào hứng.
– Ôi thôi thôi… khiếp quá… con khỏe như trâu ấy… ai mà chịu nổi chứ…
– Hì hì…
– Lần này về mẹ sẽ kiếm vợ cho anh thôi…
– Hì hì… sao con phải lấy vợ !?
– Há há… Thì lấy vợ về cho nó chiều anh chứ…
– Có mẹ chiều mà… cẩn gì phải lấy vợ chứ !?
– Mẹ thì mẹ chịu, có ngày con 'giết' mẹ mất thôi… há há… – Bà Mai ngửa cổ lên cười – Chỉ có vợ anh mới chiều nổi anh thôi.
– Hì hì… chưa chắc à nha… mà không phải bây giờ mẹ đang làm vợ con sao !? – Minh dướn lên rúc đầu vào cổ mẹ.
– Hứ… ăn với chả nói… – Bà Mai ngượng ngùng.
– Không phải vậy sao mẹ !?
– Không !
– Hì hì… Từ chập tối đến giờ mẹ con mình chẳng như hai vợ chồng đấy thôi…– Minh đưa tay mò vú mẹ.
– Hứ… – Bà Mai gạt tay con ra khỏi vú mình.
– Bố con là chồng mẹ mà từ hồi cưới nhau tới giờ có hôm nào ông ấy 'ấy' mẹ 3 lần chưa ?
– …
– Hì hì… mẹ không dám nói hả ?
– Có gì đâu mà nói chứ .
– Con dám cá với mẹ một năm trở lại đây con ngủ với mẹ còn nhiều hơn bố ngủ với mẹ, phải vậy không vợ yêu ?
– Ấy chết… sao con lại nói thế… – Miệng thì nói vậy nhưng trong thâm tâm bà Mai cũng thừa nhận là con nó nói quá đúng.
– Hì hì… con đùa chút xíu mà…
– Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra gì thì mẹ vẫn mãi mãi là mẹ của con… Biết không ? – Bà Mai quay lại nhìn con nghiêm khắc.
– Vâng, con biết rồi… Con chỉ ví von thế thôi… – Minh tiu nghỉu vì không được diễn màn vợ chồng với mẹ.
– Con phải nhớ kỹ điều này nha Minh. Đây là một bí mật ghê gớm nhất trong đời của hai mẹ con mình.
– Dạ, con biết rồi.
– Mẹ con mình đã mắc tội loạn luân đấy con biết không !? Ngày xưa là xã hội nguyền rủa, bị xử lăng trì đó. – Bà Mai day hẳn người lại đối diện với con nó.
– Ôi… Mẹ cứ quan trọng hóa mọi chuyện… có ai biết đâu.
– May mà không có ai biết, nếu biết thì mẹ con mình còn bình yên nằm ở đây à ?
– Làm sao mà có ai biết được, theo như con biết thì chỉ có 4 người biết thôi.
– Ôi… đâu ra mà những 4 người ? – Bà Mai lo lắng.
– Hì hì… thì con biết nè , mẹ biết nè…
– Còn 2 người kia !
– Là Trời biết , Đất biết đó… ha ha… Minh cười vang.
– Anh hay quá ha… còn ở đó mà đùa mẹ… làm người ta lo lắng muốn chết. – Mẹ con mình cứ tiếp tục mãi thế này nha mẹ…
– Mẹ cũng không biết nữa…
– Thì miễn sao mẹ không có bầu là ok mà… – Minh nhìn mẹ – Mà giả xử mẹ có bầu thì sao nhỉ ?
– Trời ơi… mẹ mà có bầu thì chỉ có nước chết thôi, còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ…
Bà Mai tròn mắt nhìn con, trong lòng bà cũng hơi lo lo vì mấy ngày này là thời kỳ rụng trứng mà bà thì lại không mang theo thuốc, kiểu này mai phải đi mua mấy viên thuốc tránh thai khẩn cấp mới được.
– Có sao đâu, mẹ cứ coi như cái thai đó là của bố, có trời mới biết.
– Hứ… Ở đó mà của bố anh !
– Không được sao, chẳng lẽ dạo này bố không quan hệ với mẹ ?
– Hừ… cả tháng nay tôi với bố anh có quan hệ lần nào đâu mà anh đòi đổ thừa cho bố anh…
– Hì hì… thiệt hả mẹ ?
– Anh đúng là láu cá, đã ăn vụng rồi lại còn bắt bố anh 'đổ vỏ'…
– Nói thật với mẹ, con rất mong muốn có 'kết quả' giữa mẹ và con…
– Ôi, con nói gì thế Minh ? Không được đâu con, như thế là tội lỗi… là không đúng đắn…- Bà Mai cố tìm lời giải thích cho con hiểu.
– Ôi mẹ… ngày xưa con cái vua chúa toàn lấy lẫn nhau mà họ còn chẳng thấy tội lỗi gì… Thời nhà Trần của mình đấy thôi, mẹ đọc sách thì biết. – Minh tìm cách cãi lý với mẹ mặc dù nó cũng thừa biết đó là ngụy biện.
– Xưa khác, giờ khác… con đừng nói thế… – Bà Mai đuối lý trước sự cãi chày cãi chối của con.
– Thôi thì sao cũng được, việc đó đâu phải mình muốn là được, 'mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên' mà, đúng không mẹ…
– Đúng đúng cái đầu anh đó.
– Hì hì… Đó là chuyện sau này… giờ tính chuyện bây giờ đi… – Minh vòng về vấn đề chính.
– Chuyện gì ? – Bà Mai ngơ ngác.
– Mẹ khéo giả vờ… Thì mẹ chiều con thêm lần nữa nhé…– Nó ôm ghì lấy mẹ – Nha mẹ…
– Thôi con… sao con tham lam quá như thế…– Mẹ nhíu mày.
– Hì hì… mẹ đã đánh thức thằng anh dậy rồi thì mẹ phải có trách nhiệm với 'thằng em' chứ .
– Kìa con… còn 2 ngày nữa mà, vội vã gì anh mà cứ phải cố như thế, cứ làm như mai là tận thế không bằng.
– Hì hì… ai mà biết được chứ, cũng có thể lắm nên con phải tận dụng mấy ngày này để mẹ 'đơm hoa kết trái' mới được… – Nó cười.
– Bậy nào… mẹ đét vào đít cho bây giờ…– Bà Mai cũng cười.
– Mẹ đét đi nè… giờ lớn rồi con lại thích được mẹ đét đít… – Nó chực quay mông lại.
– Thôi… không nói linh tinh nữa, mẹ ngủ tiếp đây… – Bà Mai quay lưng lại phía con.
Minh áp ngực vào lưng mẹ, ôm lấy mẹ, cái hông dướn dướn đẩy con cặc dí vào khe mông nóng nóng của mẹ.
Bà Mai nằm im, mỉm cười trong bóng tối.
– Cái thằng đến là tham, đã nói còn 2 hôm nữa mà vẫn cứ cố, thôi cứ kệ xem cu cậu có làm ăn được gì nữa không.
Và bà Mai cũng chẳng phải chờ lâu, cặc của con nó đang cương lên cân cấn ở ngoài mép l.ồn bà. Đầu cặc nó dúi vào tách đôi hai mép l.ồn bà ra xâm nhập vào trong lỗ l.ồn đã tê dại của bà…
Thấy vậy bà Mai liền quàng một chân lại phía sau gác lên hông con nó để mở rộng háng ra cho con cặc không lấy gì làm cứng lắm của con nó đi vào người bà được dễ dàng.
– Phạch… phạch… – Minh hẩy lên thúc từng cái một chậm dãi.
– Ôi trời… Không tin được là nó có thể làm tình cả đêm thế này… – Bà Mai thở dài.

Một lúc sau, khi con cặc đã khá cứng, Minh rút ra và ngồi dậy. Trong bóng tối nó kéo mẹ lên ở tư thế bò chổng mông và dò dẫm nhét cặc vào l.ồn mẹ từ phía sau.
– Ôi dza…
Bà Mai rên khẽ, bà cúi thấp đầu xuống ôm lấy cái gối, mông chổng lên cao cho con nó quì từ phía sau mà đẩy vào.
– Phạch… phạch… phạch… – Minh nhịp liên tiếp.
Tư thế này khiến con cặc của con nó vào trong người bà Mai rất sâu, bà có cảm tưởng như thọc vào tận gan ruột, bà thốn quá cứ thót người lại sau mỗi phát thụt mạnh của nó.
Dường như con nó đang chạng chân kiểu xuống tấn, bà thấy hai đùi của con nó đang chạm vào mông bà. Rồi bà lại thấy con nó chống tay xuống hai bên mình bà, khom lưng giã xuống.
– Phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… phạch…
Cặc của con nó giờ đây đã đạt được độ cứng tối đa, khoan xoáy vào trong người bà Mai, rất đau và rát vì hầu như bà không còn hứng thú để đáp ứng nữa.

Bà Mai nằm bẹp xuống, buồi con nó tụt ra khỏi l.ồn bà bật nảy tưng tưng. Con nó liền nhào xuống bên bà lật bà nằm ngửa ra. Bà thở nặng nhọc, thì thào nói với con:
– Thôi con… nghỉ đi…
– Con vẫn chưa ra mà…
– Nhưng mẹ mệt quá rồi… đau rát lắm.
– Mẹ chiều con một tí nữa thôi… sắp ra rồi. – Nó khẩn khoản.
– Còn gì nữa mà ra hả con, con đã ra 3 lần rồi mà, chơi cả đêm thế này kiệt sức đấy… – Bà Mai cố đẩy con nó ra.
– Sắp được rồi mẹ, mẹ chịu khó chiều con một tí thôi… – Minh sấn vào kéo chân mẹ dạng ra.
– Mẹ mệt quá con ơi… – Trong bóng tối, bà Mai nhận thấy con nó đã đè lên bà, loay hoay nhét con cặc vào.
– Ối… – Bà Mai rên lên khi con nó ấn xuống, và lại tiếp tục.
– Phạch… phạch…
– Đúng là bướm mẹ khô thật… – Minh thầm nghĩ.
Không muốn sướng một mình, Minh quay đầu cúi xuống háng mẹ, banh rộng hai đùi mẹ ra và ghé miệng vào con sò lông của mẹ. Miệng nó ngoạm cả lấy 'chỗ ấy' của mẹ mà mút sùm sụp, lưỡi nó lia lia quét dọc mồng đóc, nó thừa biết đây là nơi nhạy cảm nhất của cơ thể mẹ, làm như vậy sẽ tạo được 'cảm giác' cho mẹ.
– Ah… – Bà Mai giật người thon thót cảm giác như có một luồng điện chạy qua.
Minh làm việc ấy một cách chăm chú mải mê đến khi 'chỗ ấy' của mẹ dường như mọng lên sưng tấy, hai môi nhỏ nở to xòe ra như hai cánh hoa, cái nhị phồng to nhô lên như hạt lạc… Lúc đó Minh mới cầm buồi cọ cọ vào đầu vú mẹ, mẹ quay lại nhìn hơi cười cười. Nó cũng cười cười và nói với mẹ:
– Mẹ bú nó đi…
Bà Mai nhìn cái buồi to dài của con nó ngay sát mặt mình rồi đưa tay lên nắm lấy nó xục nhẹ, một giọt nước trong veo chảy ra nơi lỗ sáo rớt thành một sợi mảnh như tơ xuống vai bà.
– Nước sướng của con nó đây mà…
Bà Mai thầm nghĩ, bà lấy ngón tay cái di di lên đầu buồi, thứ nước ấy nhờn nhẫy nhụa và dương vật nó đang căng lên và nóng ran trong tay bà. Bất chợt bà Mai nghiêng đầu sang há miệng ngậm lấy buồi con nó, bà mút mút và lè lưỡi liếm quanh đầu khấc…
Buồi Minh nóng ran trong miệng mẹ, nó sung sướng với cái lưỡi mềm mại của mẹ, rồn rột vì cọ sát với hàm răng của mẹ… Nhìn cảnh tượng mẹ nghiêng đầu cầm buồi nó mà cho vào cái miệng xinh xắn của mẹ mà mút khiến nó nổi cơn hứng ghê gớm. Buồi càng thêm cứng, nó dướn dướn hông như muốn đẩy buồi nó ấn sâu vào hơn nữa miệng mẹ…
Có vẻ mẹ cũng chiều lòng nó, mẹ cố gắng há miệng để cái buồi to bự của nó đi vào sâu hơn. Nhưng cũng chỉ được quá nửa, đầu buồi nó đã đâm sâu nghẹn trong cổ họng mẹ. Mẹ đành phải nhả nó ra và dùng tay vuốt xoắn dọc thân buồi đã ướt đẫm nước bọt của mẹ…
Buồi nó cương lên như muốn vỡ ra, cơn sướng tưởng chừng như muốn bùng lên khiến nó vội vã gạt tay mẹ ra và xoay người lại cùng chiều với mẹ. Nằm đè lên người mẹ, nó nhìn gương mặt cũng đang rất hưng phấn của mẹ, âu yếm hôn một cái thật dài.
– Mẹ thật tuyệt vời… Con yêu mẹ lắm…– Nó nhìn mẹ đắm đuối.
– Hứ… khéo nịnh – Mẹ ưỡn lên nhìn nó đắm đuối rồi dạng hai chân ra, ưỡn háng lên tỏ vẻ thèm muốn – Mau cho vào đi…
– OK ! – Minh thò tay xuống cầm cái buồi cứng như thép ấn vào l.ồn mẹ rồi ép người xuống đẩy vào sâu.
– Ôi trời ơi…
Bà Mai kêu lên và ôm ghì lấy cổ con nó, hai chân bà dạng ra co lên cao để l.ồn ngửa lên cho buồi nó có thể đi sâu hết vào trong bà.
– Phạch… phạch…
Minh thong thả từng cái một và chẳng mấy chốc đã thấy lỗ l.ồn mẹ nở to trơn tuồn tuột.
– Phạch… phạch… phạch… – Minh tăng dần cường độ.
– Ah… ah… – Bà Mai cong hẳn người lên hai đầu gối kẹp gần sát nách con nó.
Minh chống chân tay nhấc người hẳn lên khỏi mình mẹ như đang chống đẩy, chỉ có hai bộ phận ấy là tiếp xúc với nhau. Nó uốn lưng thật mềm mại ghim buồi vào cái l.ồn đang ngửa lên của mẹ.
– Phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… phạch…
– Ah… ah… ah…
Bà Mai rên lên từng hồi khe khẽ, l.ồn bà sướng tê đi vì cái buồi cứng đang ọt ọt ra vào. Hồi lâu sau nó cũng mệt quá nằm lăn sang bên cạnh mẹ thở phì phò.
– Há há… hết sức rồi hả ? – Bà Mai vừa cười trêu con nó vừa thở hổn hển.
– Hì hì… tạm nghỉ 5 phút… yêu mẹ quá à… – Minh quang sang hôn nhẹ lên môi mẹ.
– Nè… Nói cho mẹ nghe… con yêu mẹ vì cái gì nè ? – Bà Mai cười lả lơi.
– Hì hì… con yêu mẹ vì cái đẹp, cái hiền dịu, cái dâm ngầm không lộ liễu của mẹ… – Minh thì thầm.
– Há há… chứ không phải anh yêu tôi vì… 'cái khe' nằm giữa 2 chân tôi hả ? – Bà Mai cười phá lên.
– Mẹ này… – Minh đỏ bừng mặt – Dĩ nhiêu là con yêu 'cái khe' nằm giữa 2 chân mẹ nhất, bởi vì… – Nói tới đây Minh dừng lại.
– Bởi vì sao nè ?
– Con yêu 'cái khe' đó nhất đơn giản bởi vì nó nằm trên cơ thể mẹ chứ phải ai khác, và cũng chính từ 'cái khe' đó mà có con trên đời… – Minh thì thầm và lại đặt lên mội mẹ một nụ hôn thật dài.
Lời nói và nụ hôn của con làm cơ thể bà Mai nóng bừng bừng, cảm giác ham muốn lại trỗi dậy nhanh chóng.
– Được rồi, giờ tới phiên mẹ… – Bà Mai kéo con nằm xuống và leo lên người con.
Minh thấy mẹ dạng hai chân ngồi lên háng nó. Đám lông mu của mẹ cọ trên bụng nó ngứa ráp, mẹ nhấc mông lên thò tay xuống dựng buồi nó lên dí vào lỗ l.ồn mẹ và từ từ ngồi xuống.
– Ái chà chà, to và cứng quá… – Bà Mai thở ra khoan khoái.
– Hì hì… vậy mới hợp với 'cái khe' của mẹ chứ, 'cái khe' của mẹ là nhất !
– Khéo nịnh ! – Bà Mai hai tay chống lên ngực con và bắt đầu nhún nhẩy.
– Phạch… phạch… phạch…
L.ồn của mẹ ôm lấy buồi nó thật êm ái, mẹ uốn lưng nhịp nhàng day miết mu l.ồn trên háng nó ép chặt buồi nó trong l.ồn mẹ.
– Phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… – Bà Mai tăng tốc dần dần, rồi dướn nhanh như phi ngựa.
Minh tròn mắt ngạc nhiên nhìn mẹ, mắt mẹ nhắm nghiền nhưng miệng thì liên tục rên rỉ.
– Ah… ah… ah…
Hai bầu vú của mẹ xóc nảy dữ dội theo từng nhịp phi điên cuồng của mẹ. Cả chiếc giường rung lên bần bật vì nỗ lực của mẹ, l.ồn mẹ siết chặt tuốt lên dọc thân buồi nó mỗi lúc một nhanh rồi co thắt rất mạnh bóp chặt lấy buồi nó.
– Ahhhhhhhhh………. hờ… hờ………..
Mẹ dừng lại thở dồn dập, mẹ ghì miết hạ thể xuống háng nó và suýt xoa một cách sung sướng, nét mặt mẹ rạng ngời trong cơn cực khoái.
Nhìn cảnh đó Minh cũng bị kích thích ghê gớm, cơn sướng dội lên và đang chực vỡ òa. Nó vội kéo mẹ đổ xuống:
– Tới phiên con…
Vừa nói nó vừa ôm ghì lấy lưng mẹ ép chặt vào ngực mình. Hai gót chân ghim xuống nệm hẩy người lên thúc tới tấp vào lỗ l.ồn đang cơn sướng của mẹ.
– Phạch… phạch… phạch… phạch… phạch… phạch…
Mông và đùi mẹ nẩy lên bành bạch trong một chuỗi dài những cú hẩy liên tiếp của nó.
– Ahhhhhhhhhhhhhhh…………….
Mẹ không kìm nén được kêu rú lên trong những cơn cực khoái liên tiếp, toàn thân mẹ co giật trong cơn sướng ngất.
– Ahhhhhhhhhhhhh……………. con raaaaaaaaaaaaaaa…….. – Và cùng lúc đó một dòng tinh khí nóng hổi của nó bắn ngược vào sâu trong l.ồn mẹ.

Nó dừng lại để mẹ tận hưởng giây phút thăng hoa ngay ngất đó, thấy mẹ thở không ra hơi, thân thể mềm nhũn ra nặng trĩu trên mình…
Một lúc lâu sau, khi cơn sướng đã lắng xuống, cái buồi dần dần mềm xìu và tuột ra khỏi lỗ l.ồn mẹ, tinh dịch trào ra rớt xuống đám lông mu trên háng nó. Nó gỡ mẹ ra đẩy mẹ nằm xuống bên cạnh. Hai mẹ con rời nhau ra nằm thở. Cả hai đều thỏa mãn với những gì vừa đạt được. Mẹ quơ cái khăn lau chùi qua lau cái l.ồn đã nát bấy sau cuộc mây mưa tơi bời với thằng con. Nó kéo mẹ lại ôm ấp vuốt ve và thủ thỉ:
– Hì hì… mẹ của con dữ quá…
– Hứ… dữ mà có đấu lại anh đâu… – Bà Mai phì cười.
– Hì hì… mẹ nào con nấy mà…
Minh cười khì khì rồi nhoài người với tay tắt đèn sau đó kéo chăn lên đắp cho cả hai mẹ con. Lát sau đã thấy mẹ thở đều đều trong giấc ngủ say, nó cũng chìm dần vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Tạm dừng phần VII

( Thành thật xin lỗi anh em nhiều , vì một số lý do cá nhân tớ ko thể nào viết tiếp được nữa nên đành phải tạm dừng tại đây, xin hẹn anh em vào một dịp khác – nếu có thể )